54. Xích xiềng của âm thanh sắc tướng - hay: Tứ Đại khổ

15 Tháng Sáu 200712:00 SA(Xem: 77178)
54. Xích xiềng của âm thanh sắc tướng - hay:  Tứ Đại khổ
24-7-2006 – 3 giờ sáng

Làm thế nào để có khả năng nhìn, thấy, và nghe bằng trí tuệ?

Phải vượt âm thanh sắc tướng.

Làm thế nào để có khả năng vượt âm thanh sắc tướng?

Ta phải tập sống như thế nào mà không dựa vào âm thanh sắc tướng, không lệ thuộc vào âm thanh sắc tướng.

Từ lúc nhìn thấy vấn đề cho đến khi thực hiện được thật là một quá trình dài hạn, có khi hết cả một đời người vẫn chưa đạt được.

Con người từ khi biết âm thanh sắc tướng là bắt đầu bị giới hạn trong bốn bức tường sắt này. Bốn bức tường này càng lúc càng dầy theo mức độ trưởng thành của con người.

Để phá cho được bốn bức tường trên thì ta phải dùng kỹ thuật gì?Đời sống tâm linh có giúp gì được cho ta không hay chỉ cho ta một phút chốc nào đó để chạy trốn nó?

Chạy trốn là một sự lẫn tránh chứ nào đâu đã vượt thoát được bốn bức tường thành vĩ đại này. Hầu như con người phải dựa vào nó để tự đào luyện bản thân.

Phải chăng đây là Tứ Đại Khổ? Đây là Ngục A Tỳ mà con người nhiều lúc đã tưởng đây là cõi cực lạc.

Phải chăng hôm nay mình bỗng thao thức không ngủ được bởi đến giai đoạn này sau khi tu tập mấy mươi năm mới giật mình tỉnh ngộ rằng chính mình đã chưa vượt được bốn bức tường âm thanh sắc tướng.

Vậy thì ta đã làm gì suốt bao nhiêu năm trở mình tỉnh giấc, nay thì biết rằng mình vẫn ngủ mê chưa thức dậy bao giờ.

Ta có thất vọng vì ta không? Tại sao bao năm ta đã quá lệ thuộc vào âm thanh sắc tướng? Nếu ta chưa tìm cách xô ngã được nó thì mãi mãi ta chưa thức tỉnh. Ta đã dối gạt ta quá nhiều hay ta đã tự dối gạt mình trong sự u mê mù quáng.

Gần sáu mươi năm qua ta đã làm gì? Phải chăng đã tự đưa tay, đưa chân mình vào những chiếc còng sắt và đến nay vẫn chưa tung được xích xiềng của âm thanh sắc tướng.

Ta cần làm thinh suy nghiệm. Suy nghiệm cặn kẽ về sự phát giác một sự thật trang nghiêm đối với chính mình. Ta phải tập sống thật, nhìn thật, nói thật, và hành động thật. Ta vẫn nhìn thấy Người nhiều hơn nhìn thấy chính Mình.

Phải tìm cách nhìn mình nhiều hơn nữa và bớt nhìn người. Càng nhìn mình nhiều ta mới càng sáng vì nhìn mình nhiều mới thấy cái sai để mà sửa đổi.

Khi quán chiếu nhiều về mình, bức tường âm thanh sắc tướng sẽ mỏng dần cho đến khi biến dạng và quanh ta bỗng trống không. Khi đó ta sẽ nhìn, thấy, nghe bằng trí tuệ, vì lúc đó âm thanh sắc tướng đã không còn gây chướng ngại, tạo phản ứng, và giúp nhận xét qua mắt tai mũi lưỡi thân ý, lục giác nữa. Vì nay lục giác đã trở nên lục thông.
Bức tường thành kiên cố đã bị khí lực của trí tuệ xô ngã.

Lúc đó ta mới có thể “bắt đầu bước đi tìm con đường giải thoát.”

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880