Cửu Long xb 2007
“Hãy luôn tự nhắc nhở để “Tiếp Tục Hành Trình” trở lại con đường “Ta Tìm Ta” để giác ngộ. Giác ngộ có thể đến tức khắc trong một tíc tắc ta chợt “Thấy” hay có thể kéo dài cho đến khi ta nhắm mắt lìa đời vẫn còn bị khát vọng của con người bao trùm khiến ta vẫn luyến lưu tất cả những gì ta sở hữu hay mong cầu.
Cái thấy, sự giác ngộ bất ngờ trong tíc tắc khi ta vén được bức màn u tối đã che mờ mắt ta. Sự giác ngộ giống như ánh mặt trời cực mạnh soi thủng màn sương mờ mịt khiến ta luôn rên rỉ trong tù ngục trần gian đầy thương ghét giận hờn nhỏ nhen ti tiện.
Ta luôn phải giật mình tỉnh ngộ, hãy mau mau bước vào vùng ánh sáng của mặt trời và phải luôn giữ thân tâm ta trong vùng ánh sáng đó. Ánh sáng càng mạnh càng giúp ta thiêu đốt bao tàng trữ của bao kiếp quá khứ lẫn kiếp hiện tại từ lúc ta chào đời.Hãy luôn tay gióng mãi tiếng chuông báo động, thức tỉnh ta. Tiếng chuông trong ta càng mạnh để truyền đạt vào tư tưởng qua ngọn bút, ngõ hầu đóng góp vào sự ngộ giác của nhân loại vào Tân Thiên Niên Kỷ. (trích quyển Nhật Ký Tâm Linh IV: Tiếng Chuông Tân Thiên Niên Kỷ ,Cửu Long xb 2007)
Gửi ý kiến của bạn