55. Chấp Nhận Con Người Rất Là Người Của Ta

27 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 73066)
55. Chấp Nhận Con Người Rất Là Người Của Ta
27-7-07 - 10:00 giờ sáng

Thời sự không quan trọng mà tiến trình đi đến giác ngộ quan trọng. Nếu dựa vào thời sự và bị lôi kéo hay bị ảnh hưởng bởi thời sự thì tiến trình giác ngộ sẽ bị gián đoạn hay dậm chân tại chỗ. Hoặc có thể đi ngược lại những gì đã thấy, biết qua những thoáng giây tỉnh thức, độc lập, vượt được lý luận và lập luận của đời thường.

Giác ngộ là thấy, biết mọi sự vật, dù là con người, thời sự, hay các biến chuyển xung quanh tốt xấu. Với một sự chấp nhận hồn nhiên, và đương nhiên với sự vắng bóng của thất vọng, của cái Muốn (expectation).

Khi thấy thất vọng là biết ngay mình còn ở trong trạng thái chấp ngã, còn vọng động, còn so sánh, còn ước như thế này hay thế kia... tức còn sống trong sự cầu mong, hay nói đúng hơn là còn sống trong “ảo tưởng.”

Khi còn sống trong ảo tưởng của sự mong cầu thế này hay thế kia, là ta luôn sống xa rời sự thật, tâm trí  còn trong ảo giác của lục căn lục trần. Tâm thân ý ta lúc đó không hòa hợp và quy hợp.

Tâm thân trí phải sống trong quy hợp thì ta không còn phân tâm, không còn phóng tâm. Ta còn phóng tâm là ta sống xa rời Sự Thật. Ta như tài xế không biết đường đi mà lái xe theo sự chỉ đường của hành khách quá giang. Và chắc chắn ta không đến nơi mà mình định đến. Sau cùng, ta sẽ giật mình là mình đã hướng chiếc xe, hướng cuộc đời mình về nơi của khách quá giang. Ta sẽ mất bao thời gian, và sức lực, tâm lực để cuối cùng không đạt được tâm nguyện của mình.

Tu tập để giác ngộ để thấy con đường, nhưng không có nghĩa là đã đến nơi mình thấy. Từ thấy, biết đến quyết định, rồi định hướng đi và làm sao để thực hiện quá trình đến nơi đến chốn đó, quả là một công trình khó khăn mà người tài xế là ta phải vững tay lái sao cho không lạc hướng.
Con đường ta đi có biết bao chướng ngại từ nội tại đến ngoại tại. Nội tại là bị biết bao ảnh hưởng khiến cho tâm trí ta xao động muốn chuyển hướng vì “lạc lòng” yếu đuối hay vì tự ái nhân ngã.

Ảnh hưởng ngoại tại do bao hoàn cảnh khó khăn như thân bệnh, tài chánh, xung đột chánh trị, hay hoàn cảnh gia đình.

Hành giả tài xế cần có nội tâm vững và kiên nhẫn, kiên trì để lái xe thân thể một cách uyển chuyển, thận trọng, khi mau khi chậm. Khi lái xe xa lộ mà chạy chậm ta cũng có thể bị xe đụng, lúc qua đèo núi mà ta phóng nhanh thì có thể rớt xuống vực sâu. Lúc kẹt xe ta phải chạy chậm hay ngừng lại như bao nhiêu người xung quanh, chớ vì đó mà nản chí, hay nổi giận hoài công. Trong việc tu trì ta cần chấp nhận cái tôi lúc yếu đuối cũng như lúc mạnh mẽ. Cũng đừng nên thất vọng khi ta sơ sót lỗi lầm mà chỉ nên cải sửa rồi bước tới với tâm nguyện không lặp lại những sai phạm đã làm.

Tóm lại ta cần chấp nhận con người rất người của ta để ta không kiêu ngạo khi đạt được một chút gì trong công trình tu tập, và cũng không nên xem nhẹ những người biết ít hơn ta vì sẽ có lúc ta lùi người tiến, và vượt hẳn ta trong tíc tắc ta ngu muội té nhào.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880