11- Bước Vào Thiên Đạo Là Người Mới

11 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 80351)
11- Bước Vào Thiên Đạo Là Người Mới

20-3-07, 2:00 giờ sáng

Người có sứ mạng sau khi hoàn tất con đường nhân đạo rồi thì phải sẵn sàng bước vào con đường Thiên Đạo.

Nhân đạo là gì? Và Thiên Đạo là gì?

Nhân đạo là con đường mà con người phải đi cho đúng để chu toàn bổn phận làm người của mình. Con người không thể bước vào Thiên Đạo được nếu chưa chu toàn bổn phận làm người của mình.

Một đời người sáu mươi năm tròn ta đã chu toàn bổn phận đối với Tứ Ân: lo tròn nhiệm vụ đối với gia đình, xã hội, Phật Pháp, góp công chia sẻ ngọt bùi với đồng bào tị nạn, đồng bào nghèo, tàn tật, vân vân...

Con đường Thiên Đạo là bước vào thế giới đại đồng hòa quang cùng vũ trụ. Ta, người, vũ trụ là một: bất khả phân. Đó là một thế giới mới mà ta phải nhanh chân tiến vào sau khi gội rửa cho sạch sẻ tâm thân ý.

Tâm thân ý của ta khi bước vào Thiên Đạo rồi thì không còn của riêng ta và gia đình ta nữa mà là Thiên Tâm, Thiên Thân, và Thiên Ý. Ta hoàn toàn không còn lệ thuộc từ tâm hồn lẫn thể xác. Phải nhớ kỹ điều đó. Ta cần phải chuyển thể tính cho phù hợp với vai trò, trọng trách, và nhiệm vụ của ta.

Khi nhân ý trở nên Thiên Ý thì phải có Thiên Nhãn, tức đôi mắt thần nhìn thấy rõ như là. Sẽ không còn sợ sệt. Không còn sợ hãi mà là bất hãi, trụ tâm, trụ tánh.

Tâm tánh trụ nhờ không tánh. Không tính toán mưu đồ, không suy đoán về ai, vì thế không tạo sự ứng chiến hay phản hồi lẫn suy đoán của đối thủ.

Không tánh trống không nên ta không thủ lẫn không tấn công ai. Nhờ thế đối thủ hay người đối diện dù muốn tấn công hay suy đoán cũng không được. Đó là do nội lực của ta đầy đủ do sự quán chiếu và hóa giải khu dữ kiện của não bộ hoặc làm tê liệt nó trong thời gian ta muốn.

Ở thể trống không, cơ thể nhẹ nhàng, thần trí thanh thản sáng suốt, tâm của ta sáng như gương có thể soi rọi tâm thức của người xung quanh một cách dễ dàng, nhất là người đối diện, dù cho họ và ta không nói, ta vẫn đo và hiểu được với sự tự nhiên, không do cái “muốn biết.”

Khi ta “muốn biết” thì tâm ta dấy động, suy nghĩ, suy luận. Khi suy nghĩ, suy luận, phỏng đoán, trí óc ta đi ngược chiều với thời gian, đi lùi vào quá khứ, ta sẽ trở nên mù mờ như người mù sờ voi. Lúc ta thấy thế này, lúc ta thấy thế khác. Khi ta đi lùi vào thời gian để tìm dữ kiện thì trí óc ta lụt đi, tức chậm hiểu. Ta dùng dữ kiện quá khứ để suy đoán hiện tại nên thường vấp phải sai lầm.

Thiên sứ có thiên nhãn, thần thức sắc bén. Vì thế ta nên luôn thận trọng và ít phát biểu. Cái thấy của ta quá xa nên dễ gây chấn động bộ não của người xung quanh vì họ thứ nhứt không thấy, thứ hai bị tự ái nên thường phản ứng mạnh tạo bất hòa khí.

Bước vào Thiên Đạo ta không còn sống vội vã mà lại trở nên người “biết sống.” Mọi sự kiện và dữ kiện xảy ra không làm ảnh hưởng tâm thân ý của ta được nữa. Ta luôn dễ dàng chấp nhận mọi sự việc và hành sử ôn hòa theo nhịp sống của thời hiện tại.

Bước vào Thiên Đạo ta là con người mới hoàn toàn.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880