54. Sống Đúng Với Lý Tưởng Phục Vụ

27 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 75608)
54. Sống Đúng Với Lý Tưởng Phục Vụ

21-7-07 - 1:00 giờ sáng

Mỗi khi ta đổi ý là tâm ta chưa vững. Tức lúc thấy như thế này, lúc thấy như thế khác. Vậy ý ta đổi là vì có những nguyên nhân ngoại tại nhiều hơn nội tại.

Có nhiều khi ta đổi ý và ta tưởng là do nguyên nhân nội tại, nhưng chính là do các áp lực ngoại lai xen vào làm ảnh hưởng đầu óc tâm trí ta.

Khi ta thấy một con đường và đã nhất quyết theo con đường mà ta đã chọn, lúc quyết định ta cho là đã lựa một con đường đúng khi bình tâm, quán chiếu. Vậy ta lựa chọn và nhất quyết khi tâm ta định hay định tâm để có một sự lựa chọn sáng suốt. Thế thì nội tại đã vững, đã có sự quyết tâm. Vậy tại sao có lúc ta muốn thay đổi, dù cho trong một lúc nào đó nội tâm bị lay chuyển. Vậy thì ta cần quan sát tại sao.

Tại hoàn cảnh khó khăn?
Tại dư luận của người xung quanh?
Tại ta sợ nguy hiểm khi tiến tới?
Hay ta sợ chết? Sợ khổ? Sợ bệnh?
Ta đổi ý vì ta nghe hay ta thấy?
Ta đổi ý vì đối phương có những lời khiến ta phật ý rồi chùn chân trở về thế thủ?

Nếu những câu hỏi trên có câu trả lời đúng thì ta đã chọn con đường cho ta, có lợi cho ta, chớ không phải cho Đạo, cho đất nước hay tha nhân, đại đồng.

Vậy có phải ta đã đánh giá sai lạc về ta và nhìn lầm ta chăng?

Ta tưởng ta đã vượt được cái Tôi to lớn, ta tưởng ta có thể quên mình để phục vụ Đạo, đất nước, giới trẻ hay tha nhân. Nhưng rốt cuộc rồi cái Tôi to lớn đã chận ngang đường khiến ta chùn chân, lỡ bước. Rồi nếu ta không vươn lên được để tiếp tục con đường đã quyết định đi đến nơi đã chọn, thì ta sẽ gục ngã nửa đường, uổng thay cho một kiếp lai sinh. Ta chỉ là một người phế thải vô công rỗi nghề chỉ “biết nghĩ, biết viết, biết tu học” nhưng “không Hành.”

Một tư tưởng hay, một bài viết hay mà người nghĩ, người viết không áp dụng được ngay cả cho đời sống của mình chỉ là sự suy nghĩ, hay bài viết suông của những kẻ vô công rỗi nghề. Thế thì ta đã chết trước khi nhắm mắt.

Ta cần phải sống, sống cho thật những gì mình nghĩ và những gì mình viết. Còn không thì ta vẫn sống trên mây và trên cung trăng với chị Hằng không bao giờ có thật. Vậy thì chú Cuội cũng không mà chị Hằng cũng không có, bởi vì chú Cuội nói chuyện không có thì làm sao có chị Hằng Nga.

Nghĩ, viết, nói mà không làm thì cũng như loan truyền những lời không thật. Một ý tưởng không thật thì không thể nào đem đến cho Đời, Đạo, tha nhân một kết quả  hiện thực dù cho một kết quả  nhỏ.

Đạo và đất nước chỉ có thể thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp nếu những người phục vụ đạo và đất nước sống đúng với lý tưởng phục vu với bầu nhiệt huyết, với sự thực tâm và lòng hy sinh bác ái với dân tộc bên kia bờ đại dương đang đói nghèo, bệnh tật, và đang sống uất hận vì sự bóc lột và bị mất mát, từ sự mất con, mất chồng, mất đất, mất nhà bởi lòng tham của những kẻ bất lương, tham lam mất nhân tính chỉ lo bòn rút của dân và bảo vệ quyền lực chức vụ và sự an toàn của chính bản thân và gia đình con cái của họ.

Ghi chú: Sau khi đọc bài của một nhân chứng đứng trên lầu cao nhìn sự đàn áp của nhà cầm quyền đối với người dân bị mất nhà mất đất đi khiếu kiện bất bạo động 20 ngày trước tòa nhà Quốc hội II tại Sàigòn đêm 18-7-2007.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880