40. Con Rồng Việt Nam vùng dậy

29 Tháng Sáu 200712:00 SA(Xem: 78150)
40. Con Rồng Việt Nam vùng dậy

28-7-04 - 9:30 giờ sáng

Muốn có kinh nghiệm về mặt hữu vi phải sống và va chạm với đời sống con người. Muốn có kinh nghiệm về đời sống tâm linh phải sống, va chạm, và đối phó trong đời sống tâm linh.

Đó là hai đời sống riêng biệt như hai thế giới khác nhau hoàn toàn.

Đời sống tâm linh muốn tiến hóa phải sống thật với chính mình, nhìn rõ mình như nhìn trong gương. Phải biết mình tường tận và hiểu rõ mình. Muốn biết, muốn rõ, muốn hiểu tường tận, ta phải va chạm ở nhiều khía cạnh.

Chính sự va chạm trong đời sống tâm linh bất ngờ, tâm thức ta mới bùng vỡ, đánh tan những thành kiến chủ quan ta mang nặng trong đời sống thường, đời sống hữu vi đã đè bẹp, nhận chìm tâm thức trong sáng của ta, để ta cứ mãi gục đầu bước đi như con lạc đà qua sa mạc, cho trọn kiếp người.

Thời gian càng trôi qua, ta càng phải quán chiếu nhiều hơn, xem xét những gì ta cần làm, cần thực hiện để phục vụ cho không uổng kiếp người của ta tại mặt đất với sứ mạng đến để sống, để học tập, phát triển tâm thức theo thời đại mới cho phù hợp với con người của thế kỷ mới.

Tâm thức không bùng vỡ ta cứ mãi ôm nặng những khuôn mẫu của quá khứ, của những thế kỷ đã qua để áp dụng cho thế kỷ hiện tại, tất sẽ hoàn toàn thất bại vì các phương thức hủ lậu không thể nào đem áp dụng được. Mà không áp dụng được thì xem như vứt đi.

Các ý thức hệ cũ đều là những danh từ rỗng tuếch không đem lại sự quân bình, an lành, và hạnh phúc cho quốc gia Việt Nam.

Quốc gia Việt Nam trong thế hệ ngày nay rất phức tạp vì pha trộn giữa nhiều chủ nghĩa, tôn giáo. Kẻ thấy điều này tốt, thì người kia thấy điều này xấu. Người thấy điều kia xấu thì kẻ nọ thấy điều đó tốt, có ích cho quốc gia dân tộc.

Có quá nhiều tư tưởng, lý tưởng, ý thức hệ, quan niệm sống, vân vân... khác biệt. Mỗi người, mỗi thành phần tôn giáo, chánh trị, đều nghĩ khác nhau, đã đang và sẽ tạo thêm nhiều xáo trộn.

Phải có một chủ thuyết nhu hòa ra đời nhằm phù hợp với tất cả thành phần trong xã hội, chánh giới, trong mọi lãnh vực tôn giáo và chánh trị.

Đầu não của giới lãnh đạo Việt Nam như đi quanh một miệng chén. Mỗi người đều thấy một con đường du nhập ngoại lai từ nhiều quốc gia trên thế giới. Những phương thức hay những phương pháp của mỗi quốc gia chỉ phù hợp cho nước, dân, hoàn cảnh riêng của họ, nhưng lại không phù hợp cho Việt Nam.

Họ càng vọng ngoại càng đi sai, mà nhìn lại quốc gia mình thì rối ren như màn nhện. Thấy sai mà cũng không sửa được, vì sự dính líu quá chặt chẽ nên càng gỡ thì càng rối.

Làm thế nào để tháo gỡ màn nhện của chế độ cộng sản? Cái màn nhện chứa đầy tham lam ích kỷ, tham vọng cá nhân, tham quyền cố vị. Màn nhện đã kết giăng bằng một lý tưởng tuyệt vời, một hứa hẹn mơ hồ về đời sống thiên đàng, nay đã kết quả thành một cuộc sống địa ngục, đã đẩy bao trẻ thơ, thiếu nữ trở nên những con thiêu thân, bị đày đọa trên chính quốc gia mình và ở bao quốc gia người. Họ bị hà hiếp, đánh đập, vùi dập khi mưu cầu sự sống, trong những cuộc mua vui hay cho thỏa lòng tàn độc.

Làm sao để cứu vớt họ?

Có phải đó là một việc quá to lớn, quá khó khăn?

Trách nhiệm ở ai, lương tâm của ai cần được khơi dậy? Lòng nhân ở đâu?

Có bao nhiều người tỉnh thức từ những người theo lý tưởng cộng sản. Làm sao khơi dậy được bao con tim Việt Nam? Làm sao đánh thức được giới lãnh đạo?

Mặt trận Internet phải càng ngày càng mạnh. Lời nói chỉ đến với vài trăm, vài vạn người. Sách vở có thể đến với nhiều trăm ngàn người. Còn Internet sẽ đến với hàng triệu người, chẳng những trong một quốc gia, mà nhiều quốc gia trên thế giới.

Muốn phổ biến tư tưởng cho nhanh cho mạnh, ta phải biết tận dụng mặt trận Internet, và phải biết dùng hết khả năng của nó để đến mọi nơi, mọi phía, từ trẻ đến già, từ người đọc tiếng Việt đến người đọc tiếng Anh.

Vậy ta không nên nghĩ đến chuyện tìm nhà xuất bản ngoại quốc nữa, mà nên đăng nhanh trên Internet, càng sớm càng tốt cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh.

Việc gì cần cho quốc gia để chuyển đổi thì ta càng phải làm nhanh. Không cần đến người ngoại quốc chấp nhận rồi quốc gia ta mới chấp nhận. Đó là khuôn mẫu cũ, sự suy nghĩ cũ, theo kinh nghiệm của người Việt vọng ngoại xem người nước ngoài hơn người nước mình.

Ngày nay quốc gia ta đã đến lúc phải đi tiên phong. Ta không cần ai vinh danh hay chấp nhận. Ta chỉ cần những gì phù hợp để giải quyết cho chính quốc gia Việt Nam mình.

Con Rồng Việt Nam bệnh hoạn sẽ được chữa khỏi để vùng dậy ngẩng đầu cao, vươn mình chống đỡ tất cả những phong ba bão táp để lớn mạnh vùng vẫy khắp Đông Tây Nam Bắc.

Ánh bình minh sẽ rực rỡ trên quê hương Việt Nam thân yêu. Và chúng ta Nam Trung Bắc sẽ hợp quần để xây dựng lại cơ đồ vững mạnh đến 6000 năm Văn Hiến.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880