119. Ta cũng sẽ bế tắc, nếu...

03 Tháng Bảy 200712:00 SA(Xem: 77367)
119. Ta cũng sẽ bế tắc, nếu...


7-11-05 -  9:00 giờ sáng

Tất cả mọi nghiệp lực là do chính mình tạo ra, do chính mình chỉ đạo.

Sống hay chết, đi đúng đường hay sai đường đều do chính mình định đoạt theo sự ham muốn của mình hay do những người xung quanh gán ép hay đè nặng tư tưởng và đầu óc của mình.

Nếu tâm lực và ý lực yếu thì tất cả trần trược của thế gian, của tha nhân mới có thể ảnh hưởng đến mình. Nếu tâm lực, ý lực, thần thức mạnh mẽ, ta sẽ chiến thắng mọi nghiệp lực của mình và của người lèo lái cuộc đời và sự nghiệp  mình.

Tu là bỏ, là chọn con đường trống không. Phải bỏ là bỏ những gì?

Bỏ cái Tôi. Cái tôi luôn luôn là nghiệp lực to lớn nhất, về danh dự, tiền bạc, tiếng tăm, vân vân... Phải đánh mất cái tôi và chặt cho thật đứt cái quá khứ đã tích lũy từ tiền kiếp cho đến kiếp hiện tại.

Cái Tôi của tiền kiếp ảnh hưởng trong tiềm thức và cái tôi hiện tại ảnh hưởng trong cái thức hàng ngày. Nếu bị ảnh hưởng ta sẽ bị ràng buộc thì khác gì một con người máy. Như thế ta mới lúc vầy lúc khác. Chưa chuyển tâm hoàn toàn. Chưa gột rửa hoàn toàn.

Đó là một tù ngục khó thoát và đã giết đi bao kẻ có sứ mạng cứu đời chỉ vì họ đã không tự cứu mình ra khỏi ngục tù của ảnh hưởng ngoại tại, từ chánh trị, tư tưởng, sinh hoạt trong đời sống hàng ngày.

Phải nhìn cho rõ những “con rối” của đời sống để mà lựa chọn dứt khoát con đường mình đi, và phải quả cảm lên để bước tới một cách dứt khoát.

Ta phải sống thường xuyên một trăm phần trăm với trí tuệ và thiên nhãn. Chỉ một đường thẳng BẤT NHỊ mà đi. Nếu không ta sẽ bước vào vực thẳm của con đường sai lầm trong quá khứ.

Đạo và đời tuy hai mà một. Nhưng cái Một của Nhất Nguyên không phải cái một của nhị nguyên.

Cái Một của Nhất Nguyên là cái Một toàn nguyên, phải là cái Một toàn hảo của đời và đạo song tu, tức phải sống trong sự trong sạch của tư tưởng đạo đời phối hợp nhịp nhàng. Không thể đạo thì nhất nguyên và trong đời lại sống nhị nguyên thì đạo và đời không thể phối hợp thành một được.

Nếu một bên đạo thì nhất nguyên, tâm không, còn đời thì sống quay cuồng trong sự ảnh hưởng, lôi kéo tới lui của lục căn lục trần, của hỉ nộ ái ố, của tham sân si. Vì sống một bên đạo thì tâm không, một bên đời thì tâm loạn như thế thì đạo và đời sẽ bất nhất, sanh ra hành động, cử chỉ, lời nói của ta, khiến người đời xem ta như kẻ giả đạo hay đạo đức giả.

Nhiều người tu hành đã bị xem như người đạo đức giả, chỉ vì sự bất nhất giữa tâm đạo và trí đời. Đó là vì trạng thái Phân Tâm, giữa đạo và đời, không nhịp nhàng hòa hợp.

Tu theo giáo lý Phật Giáo Hòa Hảo đời đạo song tu là con đường phối hợp giữa đạo và đời. Nhiều tín đồ đã lầm lẫn nên TRI HÀNH không hợp nhất. Đi sai đường, gây tai tiếng không tốt cho đạo.

Muốn thật sự giúp cho đạo, ta phải giúp ta trước. Ta phải Tri Hành Hợp Nhất trước. Nếu không thì ta chỉ phí uổng một kiếp nhân sinh chỉ đợi ngày thân xác trở về cát bụi và ta sẽ trở lại với một chủng tử sai lầm không giúp được đạo ở kiếp lai sinh.

Chủng tử của ta sẽ trở nên một chủng tử sai lầm vô ích, đã không giúp được đời mà còn hại cho đời.

Muốn giúp đời, giúp đạo, ta phải có cái nhìn trên các cá nhân, đoàn thể, một cái nhìn cho đại đa số quần chúng. Một cái nhìn chung, cao và rộng, và có một chiều dài cho lịch sử tương lai cho các thế hệ trẻ. Và ta không làm điều gì đi ngược lại sự tiến bộ của thế hệ trẻ đó.

Ta phải thận trọng trong lời ăn, tiếng nói, hành động, và nhất là những gì ta viết do ba điều trên phối hợp. Như vậy chỉ đạo của ngòi bút là gì? Phải chăng là một tư tưởng thoát thai từ một tâm hồn vị tha, phóng khoáng, và yêu thương. Như vậy tư tưởng ta phải là tư tưởng mở chứ không là tư tưởng đóng.

Mở là sao và đóng là gì?

Tư tưởng đóng là tư tưởng dựa vào quá khứ thù hận không lối thoát. Tư tưởng mở là tư tưởng biết quá khứ nhưng không bị ràng buộc bởi quá khứ mà biết dựa vào quá khứ để tìm lối thoát cho tương lai sao cho phù hợp để kết hợp, và phối hợp.

Việc hàn gắn vết thương cho Việt Nam là một việc làm cực kỳ khó khăn, đòi hỏi một sự làm việc phi thường của Trí Tuệ.

Việt Nam hiện nay đang bị bế tắc tư tưởng giữa hải ngoại và trong nước, chỉ vì giới lãnh đạo của cả hai bên đều bị sự kềm hãm của cả chính họ và cả một lịch sử đau thương thù hận chất chồng.

Nếu tình thương của ta và ta không có can đảm vượt được hàng rào ý thức hệ và hận thù của quá khứ do chính ta hay những người xung quanh áp chế, ta cũng sẽ bế tắc như họ vậy!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880