88. Như thế nào là định? - hay: Bức màn sanh tử

03 Tháng Bảy 200712:00 SA(Xem: 74977)
88. Như thế nào là định? - hay: Bức màn sanh tử
8-5-05

Định là tâm thân ý thu về một điểm, tức Hợp nhất, mà hợp nhất là hiệp thông giữa con người và trời đất thiên địa. Tức Ba Cõi. Ta và vũ trụ là một, bất phân.

Lúc bấy giờ ta mới Biết Thật. Mà Biết Thật mới thấy một cách rõ ràng. Đó là Cái Thấy thật không qua lục giác mà là đạt Lục Thông.

Biết qua lục giác là cái biết của trần gian, cái biết bị nhiễm thể. Còn Biết qua lục thông là cái Biết sáng trong bất nhiễm, hay Vô Nhiễm.

Cái Biết vô nhiễm mới cho ta cái Thấy Thật với lòng từ bi của Đức Phật. Thương nhưng không bị lôi kéo vào tình cảm mà cái thương thật sự để thấy rõ những việc cần làm để giúp đời, giúp người, giúp Đạo.

Nếu không có cái Biết Miễn Nhiễm để Thấy rõ thì không thể nào giúp tha nhân được mà những gì ta làm cốt lõi chỉ thỏa mãn cái tôi, cái lòng tham muốn giúp đời, giúp người theo dục vọng cá nhân mình, vì thật sự ta chưa biết rõ ta là ai, muốn gì, nghĩ gì, chưa biết được tâm thức của ta có bao nhiêu bức màn chưa được vén lên.

Mỗi khi vén được bức màn, ta phải qua một tiến trình thức tỉnh để giác ngộ cái vô minh của mình.

Ta càng có can đảm vén từng bức màn nội tâm, ta càng đến gần với chính mình hơn, và bớt xa lạ với ta hơn.

Càng đi sâu, vào sâu các bức màn càng dầy càng nặng, càng khó vén. Từ bức màn thưa, bức màn mỏng như lưới nhện, dần dần ta sẽ đụng đến bức màn sắt.

Ta phải có đủ nghị lực, quyết tâm và can đảm. Và phải nỗ lực kiên trì thì mới mong dở được bức màn sắt này lên. Đó là một “Bức Màn Sanh Tử” mà có quá nhiều người  đến khi hắt hơi thở cuối cùng vẫn không vén nổi. Đó là bức màn ĐẠO ĐỨC GIẢ của biết bao kẻ khi đến chết vẫn còn mang theo ảo tưởng Đại Anh Hùng, Đại Giác Ngộ, Đấng Cứu Thế, vân vân...

Nếu ta không dứt khoát với chính mình, thì ôi thôi, uổng thay cả một kiếp nhân sinh để rồi trở đi trở lại tiếp tục hành trình cõng bức màn sắt trên lưng vĩnh viễn.

Ta phải dùng thần trí sắc bén của Định lúc nhất tâm quán chiếu để chặt tan bức màn sắt Giả Nhân Giả Nghĩa đó để vượt thoát những âm u ám chướng của ảo tưởng, tưởng tượng của chính mình, hầu cho ánh sáng của giác ngộ, của Đại Từ Đại Bi soi sáng thân tâm ta để đập tan những ý đồ muốn kéo ta vào địa ngục của trần gian, của sự u tối nhất của kiếp một con người ĐẠO ĐỨC GIẢ.

Nếu ta vẫn còn mang trong mình lớp áo ĐẠO ĐỨC GIẢ thì ta vẫn chưa bao giờ biết sống cho ra con Người.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880