43. Hai bàn tay có thể cứu quốc hay diệt quốc (22-7-08)

05 Tháng Tư 200512:00 SA(Xem: 75322)
43.	Hai bàn tay có thể cứu quốc hay diệt quốc (22-7-08)
22-7-08 – 9:30 giờ sáng

Chỉ khi nào tâm ta không còn sự vị kỷ, sự sợ hãi cho quyền lợi, an toàn cho riêng bản thân ta thì ta mới có khả năng thấy được một con đường thật sự cho dân tộc.

Cầm cây viết lên mà chữ “sợ” nằm ngay bộ não thì ngòi bút sẽ bị bẻ cong ngay. Thay vì ta nghĩ như thế này thì ta sẽ viết vòng vo theo cách khác, mà sự vòng vo này chỉ nói cho lấy nói chứ thật sự trống không, chẳng đưa ra được một giải pháp nào có lợi ích chung cho đạo, cho dân tộc.

Bộ máy nào hư ít mà không sửa ngay, chỉ điều chỉnh sơ sài, lấp liếm, rồi nó sẽ hư thêm và đến độ sụp đổ ngả nghiêng.

Việt Nam cần sửa từ cơ bản. Phương thức làm việc càng chấp vá càng lủng to. Hoặc vừa lấp chỗ này thì rách hay thủng chỗ khác.

Nhà nước cần sáng suốt để có một sự lựa chọn. Một là phải hy sinh một số bộ phận để sửa chữa và đưa vào một số bộ phận mới dù đem từ hải ngoại về hay trong nước, hai là chết chùm.

Người dân càng mất lòng tin nơi chánh phủ thì càng mở to mắt để nhìn, để tìm thông tin, mở rộng tai để lắng nghe tin tức, sự thật.  Bụng càng đói, họ càng tìm cho mình một con đường sống. Tất cả những điều trên sẽ diệt tan sự sợ hãi.

Sự sợ hãi sẽ mất khi cơn đói khát hoành hành. Chiếc bẫy dùng bao tử để kiểm soát con người, xiềng xích, nhốt họ, bịt mắt bịt tai họ, thì nay cái đòn chí tử đó sẽ đi nghịch lại để mở toang xiềng xích, đập tan sự sợ hãi để tìm đường sống còn cho bản thân, cho gia đình, cho dân tộc.

Khi tham vọng còn, cơ hội làm giàu còn, thì họ đạp lên nhau để giành giựt. Nhưng khi cùn đường tuyệt lộ thì họ sẽ cùng nhau góp sức để tìm lối thoát.

Do đó mà bao cuộc cách mạng ra đời. Những kẻ nhát nhúa nhất vẫn có thể trở nên kẻ tử vì chánh nghĩa, con người có thể thay đổi một sớm một chiều.

Đúng như lời Đức Thầy dạy: “Một cơn sàng xảy bắt đầu lớn mạnh tại Việt Nam.” Đó là một điều nguy hiểm, vì xã hội sau 1975 đã bị điều hành bởi kỷ luật sắt máu và  sự bất công, thì những sự kiện đó luôn quật ngược lại khi bất công lên cực điểm, vì không có luật pháp bảo vệ.

Luật không có căn bản luật. Người thi hành luật lại không phải là những người chuyên môn về luật. Cũng như dùng một người đi xe đạp để lái máy bay thì kết quả sẽ tai hại ra sao?

Tại Việt Nam, có bao nhiêu ca mổ xẻ lầm lẫn và có bao nhiêu người đáng lẽ được sống nhờ chữa bệnh thì lại chết dưới các tay đồ tể bác sĩ giả hay chỉ là bác sĩ rừng hoặc y tá được nâng cấp hay chạy bằng cấp.

Từ nay đồng tiền và bàn tay ngoại bang đưa vào càng lúc càng nhiều thì rồng Việt Nam càng oằn oại dãy dụa vì uống sai thuốc, bội thực. Càng ký nhiều giao kèo, càng cướp nhiều đất, xây dựng càng nhiều thì cũng tự  giới chỉ đạo sẽ đào mồ chôn mình.

Một cuộc sàng xảy thật ngoạn mục, vì người giàu có thể bổng chốc trắng tay, hay người nghèo lại có cơ hội ngóc đầu lên, trật tự xã hội đảo lộn kéo theo xáo trộn về an ninh quốc gia.

Khi mà kẻ thi hành pháp luật để giữ an ninh quốc gia lại nằm trong thành phần chịu sự bất công của xã hội và quyền thế thì một trận chiến căng thẳng khác lại xuất hiện giữa kẻ áp chế cùng người áp chế, và giới bị chế, bị đàn áp lại trở nên có thực lực và nội ứng ngoại nhập.

Trong một bộ máy quốc gia độc quyền cai trị mà cấp thuộc hạ lại đồng lòng với cấp bị đàn áp và kềm kẹp thì một chuyển biến sẽ xảy ra vì chánh quyền không đủ sức, không đủ khả năng để điều hành sao cho an ninh được ổn định.

Quốc gia đó chắc chắn sẽ bị phân quyền trầm trọng và nội chiến có thể xảy ra, nếu không nghiêm chỉnh sửa sai toàn bộ như thế nào để có thể an dân.

Việt Nam hiện nay như một chiếc tàu chòng chành trên biển đông. Máy tàu hư và cơn bão tiền tệ kinh tế đang làm đảo lộn thân tâm giới lãnh đạo vì kẻ lái tàu thì không biết cách lái khi bão nổi lên, người định hướng thì không biết phương hướng nào vì tâm như bị mây đen bao phủ. Nhìn tốt tưởng xấu mà nhìn xấu thì lại tưởng tốt, nên lúc bảo tàu quẹo bên Trung Cộng, lúc quẹo qua Hoa Kỳ. Thợ máy thì chỉ quen ăn nhậu, gái, và lái xe xịn, nên khi bắt tay vào điều chỉnh bộ máy hành chính thì không có khả năng. Họ chỉ quen dùng tiền tài để thay đổi số mệnh, thăng quan tiến chức.

Con người chỉ giác ngộ, thức tỉnh khi thập tử nhất sanh. Họ sẽ  biết lắng nghe để tìm một con đường sống. Bao lâu nay họ dùng hai tay để bịt tai, bịt mắt, thì nay cũng chính hai bàn tay đó mở ra để  thấy để nghe.

Hai bàn tay đó có thể diệt quốc hay cứu quốc.

 

Ghi chú: Hôm qua 21-7-08, giá xăng A92 tăng từ 14.500 đồng/lít lên 19.000 đồng. Hai tuần trước chánh phủ tuyên bố không tăng giá xăng dầu cho đến cuối năm.

Theo đài BBC, hàng loạt công nhân viên chức bỏ việc như: ông Lương Văn Lý, phó giám đốc sở Kế hoạch Đầu tư, ông Lê Văn Công, phó giám đốc sở Thương mại, ông Lê Nhựt Tân, phó giám đốc sở Du lịch. Một số nơi cán bộ đảng như bí thư đảng ủy cũng xin thôi việc.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880