7. Đạo sĩ vô minh – hay: Tâm Ma (17-4-08)

05 Tháng Tư 200512:00 SA(Xem: 75842)
7. Đạo sĩ vô minh – hay: Tâm Ma (17-4-08)
17-4-08 – 7:00 giờ sáng

Khi ta không còn phân chia tu tập hay tu hành, thì ta là tu, ta là giáo lý, ta là đạo.

Khi ta là mục đích, và mục đích là ta, thì không còn tu tiến, mà ta đã vượt được sự đồng bộ để đến sự hòa hợp, bất phân, hòa đồng nhất thể. Ta cần giữ cho mình luôn trong thể hòa nhập đó.

Ở giai đoạn hòa nhập bất phân với tu, với chân lý, ta còn phải xem xét ta có được giữ ở thể trường kỳ hay đoản kỳ. Đây là một giai đoạn quyết liệt nhất. Vì đã có biết bao hành giả đã rớt ra, phân ly, có khi đoạn tuyệt với Tu, với Chân Lý, với Đạo.

Con đường đi đúng, với bao công sức và thời gian để đến nơi muốn đến, nhưng, chữ nhưng quan trọng, vì chỉ một chút khoảnh khắc thời gian như một cái chớp mắt, một giây yếu lòng, ta có thể bị một cơn bão, một tiếng sét, một tia lửa, một dòng điện âm cực mạnh đánh trúng, thì ta ngã ngựa, rớt xuống xe, rơi khỏi tàu, để rớt vào đại dương và chìm sâu dưới đáy biển.

Bay càng cao té càng nặng, vì thế ta phải luôn luôn trân trọng nghiêm minh với chính mình, để ta không còn chểnh mảng, dễ ngươi, hay trở nên tự tôn tự đại, hay nói đúng hơn là trở nên một Đạo Sĩ Vô Minh.

Nếu đi trên con đường tu học mà trở nên một kẻ tự cao, tự đại về những kiến thức đạo, những khám phá về đạo, những thành quả về đạo thì ta không phải là một người biết nhún nhường, từ bi, luôn có Bồ Đề Tâm, mà ta đã biến mình thành một Đạo Sĩ Vô Minh hay một Đạo Sĩ Vô Tâm, vì tâm ta không phải là Tâm Phật, mà tâm ta là Tâm Ma.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880