52. TÂM PHẢI TRỤ Ở THỂ BẤT PHÂN

12 Tháng Giêng 200512:00 SA(Xem: 75286)
52. TÂM PHẢI TRỤ Ở THỂ BẤT PHÂN

22-10-1990

Sự chấp ngã và sự sợ hãi vẫn còn. Vẫn còn bị ngoại cảnh chi phối, còn phân xấu đẹp, tiếng tăm hay sự miệt thị, khinh rẻ của người đối với mình.

Vẫn chưa có khả năng đi kịp với sự ứng biến và hành sử theo sự ứng biến đó, vì cái trí còn tính thiệt hơn kéo trì lại chưa hòa hợp được với cái Một, vì vậy khí lực trong người không luân chuyển thông thương được. Mỗi lúc cái trí đứng ra là tâm linh ta bị ngăn chặn, sự vượt thoát bị tắc nghẽn trì kéo đưa đến phân tâm và động loạn.

Vì chưa uyển chuyển được nên chưa hội nhập với  chuyển động của sự di chuyển khí lực trong càn khôn vũ trụ nên rớt ra ngoài sự vận chuyển đó. Như một người đang ngồi trên chiếc xe bị rớt ra ngoài nên cảm thấy mất thăng bằng, bất bình thường tâm linh đang chơi vơi. Mắt mũi lưỡi thân khẩu ý chưa đạt được sự trống không liên tục. Mắt vẫn còn vướng cảnh trần xấu và đẹp. Trí vẫn suy đoán thiệt hơn. Ý chí chưa vượt được sự sợ hãi lời phê phán của tha nhân đối với mình. Sự thử thách của bề trên tưởng đã vượt qua nào ngờ đã rớt vì sự phân biệt giữa tốt và xấu, giữa đúng và sai trong các giáo điều của tôn giáo.
Đạo không phải là tôn giáo. Đạo không có giáo điều. Đạo không có lằn ranh mà tôn giáo và luật lệ xã hội và văn hóa  có lằn ranh.

Vẫn còn lẫn lộn giữa ĐẠOTÔN GIÁO. Hãy vứt bỏ, vứt bỏ toàn diện thì con người mới phát triển toàn bộ tâm linh. Tâm linh ứng biến vạn năng phải mạnh mẽ để thân xác cũng ứng biến vạn năng thì khí lực luân chuyển thông thương nhẹ nhàng trong cơ thể không còn bị trì kéo sanh bệnh và bị tắc nghẽn nơi cơ quan trọng yếu, nơi tiếp nhận toàn thể khí lực của vũ trụ hầu đưa con người đi đến chỗ siêu việt.

Sự thành công mà u mê nhắm mắt cũng không bằng biết được sự thất bại của mình. Tất cả mọi biến chuyển tâm linh đều được hệ thần kinh hòa đồng với cơ quan của tim báo động cho biết. Khi trí óc con người nhảy vào thì ta sẽ hành sử thường xuyên đi ngược lại tim vì vậy gây xáo trộn khả năng của con người, máu huyết và khí lực không điều hợp, luân chuyển không thông suốt nên gây bệnh.

Phải làm sao để vừa sống yên với cõi thế vừa phát triển tâm linh?

Tâm phải trụ ở thể bất phân, biết qua mỗi hơi thở của mình đang cảm thấy gì và hành sử theo sự bất phân, trong lúc đó trí tuệ luôn luôn sáng suốt để phân định việc gì nên làm và không nên làm trong sự bất phân chứ không quyết định bằng trí đời.

Sự quyết định nằm trong sự trong sáng chứ sự quyết định không nằm trong lý đời và bị ảnh hưởng bởi các định luật gia đình và xã hội.

Khi tu thật sự thì mình phải hiểu và sống bình thường như những người cho rằng họ không tu.

Muốn đạt đạo phải đạt những gì mà người bình thường không thấy đó là ĐẠO.

Muốn vượt thoát phải sống trong hoàn cảnh không lối thoát.

Muốn tịnh tâm phải trải qua sự loạn tâm.

Muốn quý sự sống phải trải qua những lúc gần với cái chết.

Muốn không cô đơn phải sống tột cùng trong cô đơn.

Muốn thành công phải nếm mùi thất bại.

Muốn có nước phải trải qua một cuộc mất nước.

Muốn yêu quê hương phải cách biệt quê hương.


22-10-90

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880