35. TO BE THE AUDIENCE - LÀM KHÁN GIẢ (**)

29 Tháng Mười Hai 200412:00 SA(Xem: 79728)
35. TO BE THE AUDIENCE - LÀM KHÁN GIẢ (**)

August 1, 1989, 8:00 pm

How can I help others if I am influenced by their problems and their negative feelings?

I should keep myself as an audience rather than becoming an actor involved in the setting. To be a sensitive audience, to understand the play but not a sentimental audience that can be affected by the story of the play. To be a sensitive audience, you can appreciate, and understand the feelings of the casts and the arrangement of the play, its philosophy, and its quality. Nevertheless, if I am a sentimental audience, then I can become as sad as the casts, as depressed or angry as them.

Once I understand other people’s feelings, I can help them solve their problems, or my own problems related to them. Nevertheless, if I am absorbed in their problems, I bring to myself their grief, negativity, or anger.

To be sensitive is to be able to feel the others’ feelings, after you feel and sense them you can understand these feelings, but you have to be able to neutralize them.

To enable and help people, you must at the same time, be like a river, flowing and soft, and like a rock, hard and still, at its immovable and unchangeable stage.

You have to be united with the universe that changes, and moves in an unchangeable stage.

All stumbling is part of walking and standing. All suffering and happiness are for the training of the mind and the body.

You should know where to stand and what way to walk after all those stumbles; and you should know how to use your mind and body after all the training for your senses. You have to know which way good feelings shall lead you, and which way bad feelings can lead you.

The human mind is unpredictable. It can change with the speed of one light year. Whenever you notice its change, you can catch its change, and control it, channeling it the way you want, in the right direction, that fits with the actual time and space. All of these aims to protect your life and your mission in this world. Be alert and sensitive at any moment.

Be still at any moment, so you do not get negative or positive feelings from others that can affect your senses. Sense it, absorb it, but after you know, you have to neutralize it right away. Feel, taste, smell, touch it for knowing, but not for following these senses.

Keep yourself always as the audience, but do not become involved in the play.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

1-8-89, 8:00 PM

Làm sao ta có thể giúp được người khác nếu ta chịu ảnh hưởng của các vấn đề và cảm giác tiêu cực của họ?

Ta nên giữ mình trong vai trò khán giả hơn là trở thành một diễn viên có dính dấp đến vở kịch. Làm một khán giả nhạy cảm hầu hiểu biết được vở kịch, nhưng đừng làm một khán giả tình cảm có thể bị ảnh hưởng bởi câu chuyện của vở kịch. Làm một khán giả nhạy cảm, ta có thể thưởng thức, hiểu biết những cảm xúc của các nhân vật và kết cấu của vở kịch, triết lý của nó, và phẩm chất của nó. Nhưng nếu ta làm một khán giả tình cảm, ta có thể trở nên buồn theo các nhân vật, hoặc ẩn ức hay giận dữ như họ.

Khi ta hiểu được cảm xúc của người khác, ta có thể giúp họ giải quyết được vấn đề của họ, hay chính vấn đề của ta có liên hệ đến họ. Nhưng nếu ta bị đắm chìm trong vấn đề của họ, ta chỉ nhận thêm trên chính mình nỗi buồn phiền, tiêu cực, hay tức giận của họ.

Nhạy cảm có nghĩa là có khả năng cảm nhận được cảm giác của người khác, nhưng sau khi ta có cảm giác và cảm xúc hầu có thể hiểu được các cảm giác đó, ta có khả năng hóa giải chúng.

Để có khả năng giúp đỡ người khác, ta phải đồng lúc giống như một dòng sông với sự luân lưu và mềm mại của nó; và đồng thời cũng giống như một tảng đá với sự cứng rắn và yên định, trạng thái không thể lay chuyển và không thay đổi của nó.

Ta phải hòa hợp cùng vũ trụ luôn thay đổi, chuyển động trong một trạng thái không thể đổi thay.

Mọi vấp ngã dành cho việc đi và đứng. Mọi khổ đau hay hạnh phúc dành cho sự luyện tập tâm và thân.

Ta phải biết khi nào đứng và khi nào đi sau khi vấp ngã; và ta phải biết làm sao để sử dụng tâm và thân sau những luyện tập các cơ năng. Ta phải biết cảm giác tốt sẽ dẫn ta vào đường nào, và cảm giác xấu đưa ta vào đường nào.

Tâm con người không thể đoán trước. Nó có thể đổi thay với vận tốc một năm ánh sáng. Khi nào ta nhận thấy nó đổi thay, bắt được nó đổi thay, khi đó ta có thể kiểm soát được bằng cách dẫn đưa nó như ý ta muốn vào đúng hướng, phù hợp với thời gian và không gian này. Tất cả mọi thứ đó nhằm bảo vệ đời sống và sứ mạng của ta trong thế giới này.

Hãy tỉnh thức và nhạy bén trong từng khoảnh khắc. Hãy tĩnh lặng trong từng khoảnh khắc, hầu không vướng vấp vào cảm giác tiêu cực hoặc tích cực của người khác vốn dĩ ảnh hưởng đến các cơ năng của ta. Cảm nhận nó, thâm nhập nó, nhưng sau khi đã hiểu biết, cần phải hóa giải nó ngay tức khắc.  Cảm nhận, nếm, ngửi, sờ để tìm hiểu, nhưng đừng chạy theo các cảm xúc đó.

Luôn giữ mình làm khán giả, nhưng đừng dính dấp đến vở tuồng.

*****
Ghi chú: Một loạt bài có đánh dấu (**) trong các năm 1984, 1992, 1993 tác giả viết bằng Anh văn. Bản Việt văn do Nguyên Văn chuyển ngữ.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880