86. TRỢ DUYÊN

11 Tháng Hai 200512:00 SA(Xem: 75921)
86. TRỢ DUYÊN

Thứ ba 18-1-1994, 11:30 PM

Làm sao có đủ sáng suốt và thông tuệ để trợ duyên cho người đồng tu và đại chúng tiến đến sự an lạc?

Làm sao để tự mình không bị ràng buộc bởi công tác trợ duyên đó với người mình hướng dẫn tu tập?

Làm sao để giải tỏa được sự ích kỷ của con người, và giúp cho họ mạnh mẽ, có nhiều ý chí hầu tiến hóa?

Con đường tu học không thể không trải qua trạng thái đau khổ, hờn giận, ích kỷ, ganh tị, tức đủ mọi khía cạnh hỉ, nộ, ái, ố của con người.

Con người khó tiến hóa nếu không nhìn thấy mình với những bản tính ẩn tàng bị che dấu bởi các luật lệ tôn giáo hoặc xã hội. Những bản tính tiềm ẩn như chứng bệnh, nếu không được khám phá hầu đưa ra ánh sáng xem xét, phân định, và nhận thức thì khó giải tỏa được. Chính nhờ sự giải tỏa đó họ mới tiến mau trên con đường Đạo và Đời.

Đạo và Đời phải được phát triển và khai triển song song dù người tu hay đại chúng, mới có được sự quân bình trong thân tâm, và nhờ sự quân bình đó họ mới hữu dụng đối với cuộc đời họ và những người sống chung quanh họ.

Đối với người đồng tu hay đại chúng, tâm ta phải an nhiên tự tại thì mới giúp được họ. Ta phải nhìn thấy nỗi đau nỗi khổ của họ, nhưng nếu ta buồn khổ theo họ thì ta sẽ  đi vào bối rối tối tăm không nhìn thấy lối thoát hầu khuyên giải hướng dẫn họ.

Muốn giúp họ ta phải có tình thương, sự rung động của con tim, nhưng ta không bị lôi cuốn bởi tình cảm yêu thương giống như họ. Tình thương của ta phải cộng với sự giác ngộ mới thấy ta phải nói gì, làm gì, và hướng dẫn gì.

Giác ngộ là thấy rõ con đường. Muốn giác ngộ ta phải tâm không. Tâm không mới không bị ảnh hưởng của ngoại giới, ta mới có khả năng ảnh hưởng, hướng dẫn ngược lại người khác. Muốn ảnh hưởng tha nhân ta phải có sự tự tin, ý chí mạnh mẽ, và sự nhạy bén, linh động của trí tuệ để biết mọi ngõ ngách tâm hồn của những kẻ đối diện hầu nắm mọi mấu chốt của tâm tư họ, ngỏ hầu giúp họ được giải tỏa.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880