118- TA LÀ VI TẾ TRONG MỖI SÁT NA

19 Tháng Mười 200712:00 SA(Xem: 80299)
118- TA LÀ VI TẾ TRONG MỖI SÁT NA

28-4-02 - 6:30 giờ sáng

Nếu biết rằng sự hy sinh tinh thần và thể xác của mình để khai mở tâm linh, trí tuệ và những phương thức để giúp tha nhân khai tâm mở trí thì ta phải nên dũng mãnh tiếp tục con đường đi của mình. Nếu những việc mình học mình làm là với nhu cầu phục vụ Đạo Pháp và dân tộc, hòa bình thế giới thì ta phải tiếp tục không e dè sợ hãi, hay trở đi trở lại nhiều lần với trí đời cân nhắc lợi hại, thiệt hơn, an nguy.


Ta luôn phải tự nhắc nhở ta học ta làm cho ai? Ta có làm cho sự vị kỷ của ta không hay ta làm vì nhu cầu học hỏi, thực hiện cho một công trình chung?


Những bài học khó, nguy hiểm đã qua và rồi sẽ đến những bài học mới. Ta càng tránh chừng nào nó trở nên càng khó chừng đó. Cái khó, cái hiểm nguy là tùy vào tâm não của ta cộng với trí đời sợ hãi tạo nên ảo tưởng, tưởng tượng, càng tạo nhiều khó khăn cho bài học mới. Trí đời càng còn nặng sự khó khăn trở ngại càng tăng.


Ta phải tập làm sao để vừa sống với đời, vừa có trí đời để biết sống với đời với người sao cho phù hợp, vừa phải sống vượt cõi đời để học để hòa nhập với nhất nguyên thì mới có khả năng mở rộng tâm linh khai triển trí tuệ được.


Mỗi giây phút các tế bào của ta đều nhận không biết bao nhiêu là dữ kiện để chuyển lên não bộ làm giàu cho trí tuệ, cho sự hiểu biết khai triển tâm linh. Ta càng dẹp bỏ thành kiến chủ quan hủ lậu chừng nào ta càng học hỏi nhiều qua các dữ kiện từ các tế bào của thân xác ta chừng đó. Các tế bào biến chuyển đưa dữ kiện lên óc, từ óc chuyển qua tim, và khi tim nhận biết biến chuyển, khai mở sẽ chuyển ngược về óc và óc sẽ chuyển ngược lại các tế bào để học những bài học mới của các sự tiếp xúc, hành động, trao đổi với thế giới bên ngoài mà con người đang sống đang thở và bài tiết.


Thành kiến, trí đời còn càng nhiều khi các dữ kiện của tế bào đưa lên não bộ sẽ bị công phá. Phần não bộ không nhận được dữ kiện để đưa về tim và vì thế con tim luôn khép chặt, tình thương không rộng mở, vì thế con người không hành sử theo tim vì có sự cản ngăn của trí đời, của não bộ đầy chủ quan, thành kiến, tính toán. Do đó con người đã không hành sử theo tim mà hành động theo trí. Các dữ kiện do các tế bào chuyển lên óc đã không được đáp ứng theo sự nhận biết của nó mà lại phải tuân hành theo thành kiến để đưa đến cách hành sử, hành động ngược lại sự nhận biết và đòi hỏi của nó.


Bài học khó nhất trên tiến trình tu học là học về các tế bào của chính mình. Mỗi tế bào của ta chứa cả dữ kiện của vũ trụ từ tất cả những tiền kiếp và nó sẽ chuyển mãi đến các hậu kiếp, không bao giờ bị tiêu hủy những dữ kiện cũ đã nhận được và cứ như thế tiếp tục. Nếu ta không khai mở từng tế bào thì ta sẽ không bao giờ tiến tới sự hiểu biết trong vũ trụ. Kiến thức hay trí thức, trình độ tu học có cao hay thấp, con người có tốt hay xấu, ác độc hay hiền lành là do sự biến chuyển của từng tế bào một.


Một con người hiền lành bỗng trở nên dữ dằn, ác độc cũng là do sự biến chuyển bất ngờ đó mà không ai có thể đoán trước được theo phán xét bề ngoài của mọi người. Và ngay chính người đó họ cũng không có thể biết trước được. Lúc đó thể xác đã làm chủ não bộ và não bộ đã cắt đứt hoàn toàn với con tim.


Ta phải lắng nghe và lắng nghe theo dõi thật kỹ sự trao đổi, biến chuyển, phản ứng của thân tâm ta qua sự nhạy bén của dòng điện tâm linh. Ta phải biết rõ từng cảm giác, xúc cảm của các tế bào. Sự nhận, biết là qua các vi tế và không biết bao nhiêu vi tế mới tạo nên một tế bào hữu thể của ta. Con tim và bộ óc của ta phải làm việc trực tiếp với các vi tế đó qua các dòng điện cực nhanh và cực mạnh và vì thế ta mới nhận biết tức khắc về chính toàn bộ thân xác của mình một cách rành rẽ trong từng sát na. Ta không thể để nó chểnh mảng qua giây hay phút mà cái Biết phải đến TỨC KHẮC.


Cái Biết Tức Khắc đó mới có khả năng giúp cho thân tâm ta tự tại được. Thân Tâm chỉ tự tại ở một người Biết rõ về mình và thân xác cùng lục phủ ngũ tạng và lục căn lục trần của mình.


Mỗi con người là một kho tàng bí mật mà có tu học ta mới có khả năng khám phá dần dần ra nó. Có nhiều người chết đi mà vẫn chưa tìm được chìa khóa để mở kho tàng của chính mình.


Ta càng học hỏi, quá trình tu học càng cao, ta càng thương yêu, thể xác chứa đầy dữ kiện, sự hiểu biết cao sâu của một con người. Ta càng thấy ta đã có may mắn để trở lại kiếp người để học hỏi cái mênh mông và huyền diệu của vũ trụ bên trong lẫn bên ngoài của một thân xác con người.


Ta càng tu học, càng nhạy bén, càng gần gũi với các tế bào, các vi tế, con tim rộng mở, hạnh phúc càng tràn đầy qua từng sát na. Vì con tim, trí tuệ qua từng sát na tíc tắc đã hòa hợp hay nói đúng hơn nằm trong từng vi tế một. Khi đó ta mới có khả năng hòa nhập và gia nhập vào Đại Vũ Trụ hay cái ĐẠI ĐỒNG, cái VẠN VẬT ĐỒNG NHẤT THỂ.

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Huntington Beach

Sáng chủ nhật 28-4-02

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880