24-12-1987 - 8:30 sáng
Làm thế nào để con người sống trong thể không tánh, hành xử theo lý tự nhiên mà lại có thể hòa hợp với người đời???
Sống ở thể không tánh thì không bị ảnh hưởng. Vì bị ảnh hưởng mới gây xáo trộn. Thí dụ như sống hòa hợp với thiên nhiên là không bị ảnh hưởng của thời tiết nóng hay lạnh làm ta vui hay buồn, thích hay khó chịu. Trời lạnh ta mặc áo ấm, trời nực ta mặc áo mỏng. Đối với con người cũng thế. Ta sống và nhìn và thấy mọi việc xảy ra, tâm tính và hành động của những người xung quanh lúc họ vui lúc họ buồn, lúc họ tử tế lúc họ lạnh nhạt, lúc họ thương lúc họ ghét, lúc họ nặng nhẹ lúc họ ngọt ngào. Người ở thể không tánh sẽ được thanh nhẹ và không bị ảnh hưởng của các thể tánh của người xung quanh. Không có ảnh hưởng nơi mình sẽ không gây xáo trộn ngược lại. Ta sẽ không vì họ vui ta vui họ ghét ta giận hay họ ngọt thì ta mừng. Cái thật mà ta cần phải học là ở thể đó. Như những lúc trải qua của việc làm của ta từ lúc có chủ mới ta đã thấy. Lúc khó khăn buôn bán không được thì chủ rên rỉ, nhăn nhó, vợ chồng xào xáo. Lúc này buôn bán được họ vui vẻ với nhau, với nhân viên. Đó là cuộc sống. Nó như thế ở khắp mọi nơi. Ta cũng thế, nếu không đạt được thể không tánh luôn luôn cũng ở trong trạng thái như họ.
Phải thấy những điều đó để sửa chữa. Tất cả việc đều đến với ta là để thử thách để nhìn rõ về con người, để nhìn rõ chân tướng của con người. Có biết có sửa mới có tiến. Không có trải qua, không biết (không ngộ được chân tướng của mình) thì không sửa được mình.
Phải trau giồi và sửa mình luôn luôn. Hãy buông bỏ vui buồn hờn giận ghét quá khứ. Nhìn được lỗi lầm của mình sẽ bỏ qua lỗi lầm của người. Mọi việc đều có nguyên nhân, vì có khi lỗi lầm của người là nguyên nhân của lỗi lầm của mình. Buồn vui hờn giận chỉ là để cho những kẻ chưa biết mình là ai.
Ta phải là kẻ luôn luôn tỉnh thức. Kẻ đã ngộ giác.
Kẻ đã biết được nguồn cội của mình.