24. Phải sống với lục căn lục trần (21-8-87)

02 Tháng Mười 200712:00 SA(Xem: 82793)
24. Phải sống với lục căn lục trần (21-8-87)

21-8-1987 - 0:20 khuya

Nếu muốn sống ngoài sự cảm xúc của mình là điều không tưởng. Nếu tưởng rằng mình sống ngoài sự cảm xúc của mình là mình chưa biết mình hoặc tự dối mình hay tự kềm hãm mình. Sống tự nhiên là sống trong cái BIẾT. Biết tất cả lục căn lục trần không có nghĩa là bị lôi kéo bởi lục căn lục trần. Tưởng rằng sống ngoài lục căn lục trần là sống trong sự mù quáng, u tối, mình chưa biết mình mà chỉ tưởng rằng mình biết mình. Còn ở thế gian này mang thân xác nhân gian thì còn sống với lục căn lục trần. Biết nó sống với nó và không bị nó lôi kéo là sống trong Chánh Đạo. Biết nó sống với nó mà bị nó xô đẩy lôi kéo là sẽ sống trong Tà Đạo. Biết nó càng rõ, càng thấy sự bỉ ổi tồi tệ của nó, càng giúp cho ta Giác Ngộ, càng giúp cho ta xa rời Không Tưởng, càng giúp cho ta hòa mình với thế gian, nó giúp cho ta biết Nhún Nhường. Những kẻ còn cho mình là đạo đức, trong sạch, thanh tao, là những kẻ còn sống trong Ảo Tưởng, còn sống xa với ĐẠO.

9:25 sáng

Sự biết rõ lục căn lục trần để ta lấy quyết định ở trường hợp nào phải hành theo nó và lúc nào không, nhưng luôn luôn phải sống với nó vì không có nó cái Biết của ta mất. Vì vậy lục căn lục trần rất quan trọng. Nếu không có nó ta bị mất hết ánh sáng, hết tất cả những liên lạc với con người và vũ trụ. Vì vậy những kẻ tật nguyền thiếu phần này thì phải phát phần khác để bổ túc.

Người tu là người sống với cảm xúc chớ không phải sống ngoài cảm xúc. Sống với cảm xúc mới sống trọn cuộc sống của mình. Sống với cảm xúc là phải phát trọn mỗi cảm xúc đừng đè nén nó, khi nó phát trọn cảm xúc thì mình mới trở lại mức không tánh. Nếu sống đè nén cảm xúc thì ta không biết nó và không biết nó ta sẽ không biết ta. Do đó nó dễ phát sinh thành những suy nghĩ sai lầm và hành động sai lầm có khi không do việc gây cảm xúc mà lại biến thành những sự suy nghĩ khác và hành vi khác có khi không liên hệ đến nguồn gốc chính mà lại tạo thành những vấn đề khác, hậu quả khác khó đo lường. Cho nên có nhiều người nói mà không biết mình nói gì và làm mà không biết mình làm gì. Đó chính là vì không hiểu rõ lục giác của mình nên không truy lùng ra được nguồn gốc. Nếu rõ lục giác ta mới biết nó từ khi phát khởi để đưa nó về không tánh, chấm dứt những hậu quả khó lường.

Khi biết được những điều trên, ta không còn xem thường lục giác tức lục căn lục trần mà thật ra đó là những gì quý báu do Thượng đế đã ban cho ta và ta có sự lựa chọn để sử dụng nó như thế nào để bước vào ánh sáng.

Con người làm những việc xấu việc sai. Khi họ biết được rõ về cái xấu cái sai của họ thì họ trở nên trong sạch đẹp đẽ vì họ đã trở lại chu kỳ không tánh. Vậy cái BIẾT là cái TẨY (xóa).

Vậy người TU là để tự mình biết rõ mình để giải tội hay giải nhân quả cho chính mình. Nếu tu mà không BIẾT MÌNH để tự giải thoát cho mình thì dù có TU NGHÌN KIẾP cũng không giải tỏa được nghiệp quả của mình và phải luân hồi để trả quả.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880