108. Hạt nhân

06 Tháng Mười 200712:00 SA(Xem: 81372)
108. Hạt nhân

11-10-1993

Người tu phải gặp những gì khi hành đạo cứu đời? Khó khăn, nguy hiểm, làm những việc mình thích lẫn không thích? Có can đảm bỏ việc mình thích  và có khả năng chuyển hóa những việc mình không thích thành thích? Có khả năng xem thể xác mình là cát bụi thật sự và hy sinh nó? Có khả năng đập vỡ tự ái; quên mình thật sự cho đại chúng; đi ngược lại trào lưu, lòng ham muốn cá nhân? Chịu nhịn nhục âm thầm thua kém; chịu đựng đến giai đoạn hành xử tâm không còn chướng ngại thương ghét bởi dị biệt tư tưởng, lý tưởng, sở thích hay cách sống của những người khác?

Mỗi con người trên mặt đất đều có sự lựa chọn cho cách sống hay con đường đi của mình. Cách tu có vạn pháp và bí mật của nó do sự phù hợp của mỗi con người. Phải phá bỏ chủ quan, phá bỏ "cái muốn" làm cho tâm ta thấy chướng ngại, đưa ra bình phẩm dị biệt trong tâm rồi từ đó phát sinh ra phê phán, nhận xét, hành xử, và ngôn từ. Tất cả sẽ đưa đến sự phân hóa từ cá nhân với cá nhân, từ gia đình đến gia đình, rồi từ đoàn thể đến quốc gia.

Sự xóa tan dị biệt hết sức khó vì hạt nhân đã không được nhận biết ngay từ lúc sơ khởi. Hạt nhân xấu tốt, hoặc được vun phân tưới nước cho nảy mầm, hoặc bị  vùi lấp bởi thành kiến đạo đức văn hóa, tự ái cá nhân, vân vân...

Hạt nhân bị che lấp hay vun xới đều có hại vì một đằng là phát triển mạnh mẽ để trở thành bản chất khó sửa đổi; một đằng bị dìm sâu vào vô thức chờ dịp bất thần phát hiện; và khi nó phát hiện ta không đủ chuẩn bị để đối phó nên thường đi đến đổ vỡ.

Vậy thì ta phải làm sao?

Ta phải nhận biết nó để không che dấu lẫn vun phân cho nó phát triển. Ta phải nhận biết nó và theo dõi sự phát triển cũng như trốn tránh của nó do tự ái, danh dự, đạo giáo hay văn hóa, tập quán. Phòng bệnh hơn là chữa bệnh, biết bệnh để có thuốc chữa hơn là khi bệnh nặng rồi vô phương cứu chữa.

Biết hạt nhân để đối phó với nó trong mỗi trường hợp. Nếu có trường hợp nó cần được phát hiện ra, ta nên cho nó phát hiện để được xoa dịu hàn gắn. Những trường hợp đó lại là một phương thuốc thần dịu xóa tan mặc cảm hay những kỷ niệm đau thương của thời trẻ thơ hay dĩ vãng giữa ta và cha mẹ, ta và chồng hoặc vợ, hay với bất cứ ai đã cùng sống quanh ta.

Hạt nhân luôn luôn còn đó, nó không héo tàn chết đi mà đôi khi nó phải được phát hiện bùng vỡ rồi mới tàn lụi. Ta không nên khỏa lấp để tạo cho mình một con người hoàn hảo, mẫu mực, vì không có một con người hoàn hảo hay mẫu mực dù cho ta có làm mọi cách cho nó tốt đẹp.

Con người qua nhiều kiếp để học hỏi và tiến hóa. Phải học tốt lẫn xấu, phải làm sai lẫn đúng mà việc đúng với đời có khi sai với đạo và ngược lại.

Không thể có một con người mẫu mực, dù cho khoác áo nhà tu. Những người khoác áo tu càng đau khổ, càng phải chiến đấu mạnh mẽ với chính mình từ thân xác đến thần trí. Có khi chiến thắng thể xác, nhưng tâm trí bị lu mờ hoặc ngược lại vì thiếu tự nhiên.

Mình là một phần nằm trong bộ máy của sự vận chuyển của vũ trụ. Bộ máy cần được điều động hài hòa luôn luôn để cùng hòa điệu với thiên nhiên, để nhận biết được cơ trời luân chuyển, biết được sự vận chuyển của vũ trụ có ảnh hưởng đến con người như thế nào hầu lập lại quân bình nhằm tiến đến sự trường tồn vĩnh cửu.

Có những hạt nhân có sẵn khi ta mới sanh ra và có những hạt nhân được gieo theo thời gian, nơi chốn của đời sống do thiện duyên, lẫn ác duyên. Ta nên nhận thức ngay điều đó để phát triển những thiện duyên và học hỏi đối phó với những ác duyên.

Cái biết và ý chí giúp cho ta phân định nghiệp quả và chuyển hóa trên con đường hành đạo cứu đời.

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Thập Phương Phật
Nam Mô Thập Phương Pháp
Nam Mô Thập Phương Tăng
Nam Mô A Di Đà Phật

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880