- NỘI DUNG
- DẪN NHẬP: Độc lập và tự chủ là con đường tự cứu lấy mình
- CHƯƠNG I: TÂM KHÔNG LÀ CÁNH CỬA SÁNG TẠO
- CHƯƠNG II: HÀNH TRÌNH HƯỚNG THƯỢNG
- CHƯƠNG III: GIÁ TRỊ TỪ SỰ ĐỘC LẬP
- CHƯƠNG IV: ĐẠO SẼ PHỤC HƯNG RỰC RỠ
- CHƯƠNG V: PHỤC HƯNG ĐẠO GIÁO DÂN TỘC
- PHỤ LỤC: BỐN DI TÍCH QUAN TRỌNG CỦA ĐỨC PHẬT THẦY TÂY AN
- TINH THẦN CỦA GIÁO LÝ TỨ ÂN VẪN CÒN MÃI
- MỘT SỐ HÌNH ẢNH DI TÍCH
- TÁC GIẢ - TÁC PHẨM
- No Title
Tháng 5 năm nay 2016, hành giả đã viết bài “Bước vào giai đoạn mới”, và quả nhiên khi bước vào giai đoạn mới này, phải trải qua nhiều biến động, nhất là về tâm thức.
Những biến động cực kỳ mạnh, khiến hành giả và những người liên hệ phải trải qua những xúc động, tình cảm, tinh thần cực kỳ mạnh.
Những gì học hỏi về những xúc động cảm nhận về mình, về người có ảnh hưởng gì trên con đường đạo đã chọn không? Chắc chắn là không, nhưng vì tuổi già và sức khỏe, như mắt kém đi, cũng làm giới hạn không nhỏ đến công việc phục vụ đạo qua ngòi bút, cũng như việc điều hành các trang nhà trên mạng lưới toàn cầu.
Nếu tiếp tục con đường phục hưng đạo trở về nguồn cội, hành giả cần phải trở về gốc đạo, trở về quê hương, trở về quê nhà nhiều hơn để nghiên cứu đạo, nghiên cứu cảnh vật, núi sông của nguồn đạo. Có nhìn, có thấy, có hít thở không khí, có sống gần người dân, gần người trong đạo để hiểu ảnh hưởng của đạo đối với tín đồ, thì mới thấy sự huyền diệu của chánh pháp.
Muốn cho đạo sống, chính mình phải là nhân chứng của đạo. Muốn phổ truyền đạo không phải chỉ đi giảng đạo, mà phải học hỏi nghiên cứu đạo, và hành đạo để thấy kết quả của đạo, thì mới có khả năng truyền đạo. Đã có biết bao nhiêu người luôn miệng nói đạo và truyền đạo mà không hành đúng theo đạo.
Muốn truyền đạo cần phải sống đúng với đạo.
Gửi ý kiến của bạn