17. Sự Khó Khăn Bắt Đầu Từ Hành Giả

21 Tháng Sáu 20187:25 CH(Xem: 2178)
17. Sự Khó Khăn Bắt Đầu Từ Hành Giả
28-10-2015.    4 giờ 30 sáng.

Sự im lặng, không làm gì, không nói, không viết, đây là thời gian cần được trân quý.

Không nói, không viết, không suy nghĩ, không tự trách, im lặng, là thời gian giúp não bộ nghỉ ngơi sau quá nhiều vận động trí não.Viết tuy là một động tác nhẹ nhàng nhưng cả một cơ thể làm việc với bộ máy người, từ trí não cho đến toàn bộ máu huyết, cơ bắp, cùng đồng vận hành làm việc.

Viết là công việc tuy thấy nhẹ nhàng mà không nhẹ, thấy không làm gì mà làm việc nhiều. Vì thế sau khi viết, cơ thể, tinh thần, hay yếu mệt là vậy.

Trên một ngàn bài viết là kết quả của bao tâm huyết, và tình thương đối với người, đối với đời và đối với đạo.

Mỗi trận đau, mỗi lần bị mổ lấy đi một cơ phận, đều giúp hành giả hạn chế giảm bớt nhiều sinh hoạt, và nhiều thức ăn cần loại bỏ hay gia giảm, để tu hành được tinh tấn hơn. Con người dù tu hay không tu đều phải chịu luật tự nhiên sanh lão bệnh tử, để cho có cái nhìn từ có đến không được rõ ràng hơn, vi tế hơn.

Sự tu trì luôn từ hai phía, nội vi và ngoại vi. Để cho tuổi già được nhẹ nhàng hơn, ta cần buông bỏ nhiều hơn. Nhất là tánh khí con người, vì sao có những suy nghĩ, phản ứng, tạo cho ta nhiều đau khổ, va chạm trong cuộc sống. Cần nhìn sâu vào những hiện tượng tâm sinh lý từ bé đến lớn để hiểu rõ về ta hơn.

Hiện trạng của mỗi con người bắt nguồn sâu sắc từ những gì đã hằn in vào tâm não, từ bao kỷ niệm chất chứa, từ lúc mới sinh đến ngày nay, đã tạo ra không biết là bao mâu thuẫn, va chạm, đau khổ, với chính mình lẫn với người.

Nếu tự mình không biết gỡ rối cho chính mình, thì mãi mãi con đường tu vẫn còn gặp khó khăn trắc trở.

Phải chăng những trở ngại, nhọc nhằn trên đường tu, bắt nguồn từ hành giả?
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880