- NỘI DUNG
- DẪN NHẬP: Độc lập và tự chủ là con đường tự cứu lấy mình
- CHƯƠNG I: TÂM KHÔNG LÀ CÁNH CỬA SÁNG TẠO
- CHƯƠNG II: HÀNH TRÌNH HƯỚNG THƯỢNG
- CHƯƠNG III: GIÁ TRỊ TỪ SỰ ĐỘC LẬP
- CHƯƠNG IV: ĐẠO SẼ PHỤC HƯNG RỰC RỠ
- CHƯƠNG V: PHỤC HƯNG ĐẠO GIÁO DÂN TỘC
- PHỤ LỤC: BỐN DI TÍCH QUAN TRỌNG CỦA ĐỨC PHẬT THẦY TÂY AN
- TINH THẦN CỦA GIÁO LÝ TỨ ÂN VẪN CÒN MÃI
- MỘT SỐ HÌNH ẢNH DI TÍCH
- TÁC GIẢ - TÁC PHẨM
- No Title
Con đường độc lập và tự chủ là một con đường ai cũng có khi đến mặt đất này, nếu không bị ảnh hưởng của môi trường và con người xung quanh.
Mỗi đứa bé chào đời, đều trong sáng như nhau. Khi bắt đầu giao tiếp với xung quanh và học hỏi thì bắt đầu tự buông mình ra khỏi sự trong sáng, sạch sẽ, tự lập của chính mình mà không hề hay biết.
Sung sướng, đau khổ, do chính mình khi bị dao động và mất chủ động, bị lôi kéo theo tâm trạng này như một người máy.
Khi con người thức tỉnh biết mình, khi đó mình đã xa mình quá xa. Muốn trở lại chính mình, là một hành trình khó khăn, cam go. Nếu không có ý chí mãnh liệt, ta sẽ đắm chìm trong muôn ngàn tấm vách của bao thị phi, bao kỷ niệm vui buồn, bao vết thương lòng, bao thói quen tốt xấu đã tiêm nhiễm ta từ tiếng nói, tiếng cười, tiếng khóc, sự suy nghĩ. Thói quen khó sửa đổi, vì chúng đã thẩm thấu vào từng tế bào, thớ thịt, máu huyết, óc não, vân vân…
Tu tập, cải sửa, thức tỉnh, giác ngộ, bắt gặp tính không, thấm nhuần giáo lý chánh đạo… là những tiến trình trên con đường đạo pháp. Tuy nhiên ngày nào còn đi đứng nằm ngồi, còn sống, còn thở chung với con người, với xã hội, thì mỗi giây phút là một thử thách to lớn mà hành giả phải trải qua, nhất là khi va chạm với những biến cố trọng đại trong cuộc đời mình.
Điều quan trọng ta cần nhớ, là mình vẫn sống như một con người. Mình không phải mình đồng da sắt để không có cảm giác đau khi mũi dao cắt vào thân thể.
Giải thoát, tính không, không có nghĩa là ta không biết đau, nhưng làm thế nào cho cái đau đớn đó đi qua, tâm ta trở lại bình an, mới chính là điều cần chiêm nghiệm.
Chiêm nghiệm một cách thấu đáo. Theo dõi mình một cách sát sao. Biết mình mỗi giây phút dậy khởi li ti các thói quen cần bỏ, để không tạo nghiệp cho mình và giữa mình với người; dù hành động hay lời nói, dù thẳng thắn, trực tiếp hay gián tiếp, đều phải bị dập tắt để ngọn lửa không có cơ hội bùng cháy, thì ta mới bước được vào con đường độc lập và tự chủ.
Muốn bước được vào con đường độc lập và tự chủ phải biết dập tắt tức khắc ngọn lửa tự khởi.
Gửi ý kiến của bạn