49. Tánh Không Giúp Thấy Rõ Sự Vô Thường

21 Tháng Sáu 20188:04 CH(Xem: 2150)
49. Tánh Không Giúp Thấy Rõ Sự Vô Thường
01-06-2016.    2 giờ khuya.

Người mẹ, một tín đồ trung kiên của Đức Thầy ra đi đã để lại cho hành giả một gia tài tâm linh quý báu, một kho tàng tâm thức mạnh mẽ, quán chiếu thường xuyên trong sự phụng hành đạo pháp.

Sự ra đi đột ngột của người mẹ là một thử thách lớn lao về công năng tu tập của hành giả qua mấy mươi năm. Khởi đầu sau khi ra trường năm 1980 tại đại học CSULB (California State University of Long Beach) và làm việc cho một chương trình truyền hình về giáo dục thiếu nhi cho đài KCET tại Los Angeles. Sau đó hành giả trở lại học chương trình cao học đặc biệt về truyền hình thiếu nhi song ngữ và làm việc tại văn phòng Giáo Dục Song Ngữ tại học tại CSULB năm 1981. Hành giả đã bắt đầu chú tâm nhiều hơn, tìm hiểu tu tập, học hỏi và bắt đầu viết những bài tâm linh sau những giây phút cúng lạy và thiền quán cho đến nay.

Sự quyết tâm tu tập, cương quyết bước vào đường tu của một hành giả có gia đình, có con cái, là một đường tu đầy khó khăn, trở ngại. Nhưng pháp tu đời đạo song tu của Phật Giáo Hòa Hảo đã chẳng những giúp hành giả vượt khó khăn mà còn dìu dắt cho người muốn tu học được thăng tiến trên con đuờng tâm linh hướng thượng theo đúng lời dạy của Đức Huỳnh Giáo Chủ.

Lời dặn của Mẹ 17 năm trước, đúng ngày tháng vào nhà thương ngày 26-5-2016 là “đời vô thường, khi Mẹ qua đời thì các con phải im lặng và thành tâm cầu nguyện” đã giúp hành giả và các em giữ được bình tĩnh cầu nguyện liên tục cho đến khi mẹ trút hơi thở cuối cùng, và tiếp tục cầu nguyện thêm thời gian rất lâu bên cạnh mẹ, giúp cho bà ra đi nhẹ nhàng, an lạc và các con đều vượt qua những cơn xúc động lớn lao.

Tiếng niệm Phật, lời cầu nguyện đã chẳng những giúp người ra đi, mà còn giúp được người ở lại chấp nhận ngày trọng đại là giây phút giải thoát thiêng liêng, để chuyển từ sự đau khổ sang an lạc. Đó là sự mầu nhiệm của sự giải thoát giữa sanh và tử.

Khi sanh ra con người đã đến nơi nào và khi nào tùy vào nghiệp mang theo. Nếu biết tu tập để giải nghiệp thì sẽ được giải thoát khỏi chốn mê đồ vãng sanh nơi miền cực lạc. Nếu không tu tập mà lại ham mê vật chất, học thêm thói hư tật xấu để tạo thêm nghiệp thì sẽ đắm chìm trong biển khổ từ đời này qua đời khác.

Vậy thì tu hành là để giải nghiệp. Hành giả đã may mắn được cha mẹ truyền đạt cho con đường tu theo giáo lý Tứ Ân của Đức Huỳnh Giáo Chủ để thấy, biết, nhận, trải nghiệm sự mầu nhiệm của tánh không, giúp ta chịu đựng và vượt được những khó khăn đau khổ của cuộc sống và chuyển hóa những cơn xúc động cảm thương đó thành sự an lạc bình an.

Chỉ có tánh không mới nhìn rõ, thấy rõ sự vô thường giúp ta vượt tâm cảnh của đời thường.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880