- NỘI DUNG
- DẪN NHẬP: Độc lập và tự chủ là con đường tự cứu lấy mình
- CHƯƠNG I: TÂM KHÔNG LÀ CÁNH CỬA SÁNG TẠO
- CHƯƠNG II: HÀNH TRÌNH HƯỚNG THƯỢNG
- CHƯƠNG III: GIÁ TRỊ TỪ SỰ ĐỘC LẬP
- CHƯƠNG IV: ĐẠO SẼ PHỤC HƯNG RỰC RỠ
- CHƯƠNG V: PHỤC HƯNG ĐẠO GIÁO DÂN TỘC
- PHỤ LỤC: BỐN DI TÍCH QUAN TRỌNG CỦA ĐỨC PHẬT THẦY TÂY AN
- TINH THẦN CỦA GIÁO LÝ TỨ ÂN VẪN CÒN MÃI
- MỘT SỐ HÌNH ẢNH DI TÍCH
- TÁC GIẢ - TÁC PHẨM
- No Title
Người thật sự hy sinh cho đạo cho đời là những người anh hùng vô danh, cô độc, vì hành động việc
làm của họ là vì nước, vì đạo, vì chánh nghĩa.
Nếu việc làm có mục đích vì danh vì lợi, vì muốn có chức vụ, chức phẩm, tiền tài, thì không thể gọi là hy sinh.
Người thật sự hy sinh cho đạo trước nhất là phải xét mình cho kỹ. Khi quyết định rồi thì phải có khả năng giết mình, giết cái ngã quá lớn của mình, dìm nó xuống tận đáy giếng, tận đáy lòng, chìm sâu xuống biển, rồi hãy nghĩ đến hai chữ hy sinh.
Hy sinh cho đạo là một việc làm rất khó. Ai cũng nói được, nhưng khó ai thực hiện được một cách đúng đắn với tấm lòng bất vụ lợi, không mong cầu một sự bù đắp nào từ đạo, từ dư luận của đạo hoặc của đời.
Khi làm việc đạo mà có ý thọ hưởng kết quả của đạo thì là “lấy đạo tạo đời”.
Lấy đạo tạo đời, tạo danh vọng, chức phẩm, tiền của, là con đường mà người tu cần tránh bỏ một cách mãnh liệt dứt khoát.
Lấy đạo tạo đời dù tiền tài hay danh vọng đều là việc làm không thể bào chữa được.
(Sinh nhật của cháu nội Toàn)
Gửi ý kiến của bạn