9-7-04 - 12:37 giờ trưa
Tâm bất động thì thân bất động, trí tuyệt đối sáng suốt.
Tâm bất động, trí sáng suốt điều khiển cả lục phủ ngũ tạng, chủ động mọi hành động đi đứng nằm ngồi. Đi đứng nằm ngồi trong tâm không. Hành xử tự do không bị ảnh hưởng bởi các giác quan, vì tâm do ta chủ trì với nội lực được tập trung củng cố đầy đủ.
Lúc đó ta muốn làm gì thì làm không bị run sợ bởi người hay bởi ta, do sự sợ hãi đe dọa.
Sự sợ hãi chỉ hiện diện khi ta khiếp nhược, chưa biết mình nên và không nên làm gì. Khi ta biết rõ việc mình làm, đường mình đi, tất sẽ không hề sợ hãi, không vướng bận, vướng mắc, e dè, run sợ.
Muốn làm điều gì, ta phải dũng cảm bước ra ánh sáng. Trước nhất là ánh sáng của NỘI TÂM. Đó là ngọn đuốc soi đường. Khi ánh sáng nội tâm là bó đuốc soi đường thì mọi hành động là một quyết định sáng suốt. Mỗi bước đi là một sự vững vàng bất thối bất chuyển. Chỉ có tiến chứ không lui.
Ta bước đến đâu đều có thể trực diện, dù cho đó là đám đông, hay trước những kẻ có quyền uy, có khả năng lấy cả mạng sống của ta. Nếu họ có đụng đến ta, thì chỉ diệt được thể xác chứ không thổi tắt được ánh đuốc tâm linh hay trí tuệ của ta được.
Người tu phải có trí tuệ soi đường. Trí là để biết khi nào đúng cho hoàn cảnh nào và khi nào sai trong hoàn cảnh nào, chớ không phải trí cho mưu trí, dùng sự khôn ngoan tinh xảo của mình để lợi dụng hoặc hãm hại người khác hầu mưu lợi cho mình hoặc phe nhóm, tôn giáo của mình.
Làm việc đạo phải minh bạch và sống đạo. Sống đạo đây không phải là sống đời tu sĩ, mà sống đạo là sống sao cho đúng với lương tâm, dù cho người biết hay không biết. Người càng không biết càng tốt cho ta, vì Sống Đạo Thật Sự là sống KÍN. Thật kín chứ không nửa kín nửa hở. Tức không phải kín để cho rằng mình tu thật, hoặc hở là để cho người khâm phục mình.
Sống như nửa kín nửa hở là còn Giả Đạo. Và còn giả đạo là còn giả dối và mọi việc làm là chỉ giả nhân giả nghĩa, chẳng có một chút giá trị gì về sự tu tập. Tu như thế sẽ đi đến vô minh, vay mượn, chứ không thể nào biết được cái Biết Thật.
Cái biết thật là sự bí mật của vũ trụ, biến chuyển không ngừng theo sự vận hành của kim mộc thủy hỏa thổ. Sự vận hành đó làm cho thế giới, con người, và vạn vật thay đổi không ngừng, một cách bất định theo tư tưởng tốt xấu của con người có làm trong sạch hay ô nhiễm bầu khí quyển.
Sự ô nhiễm trần trược hay trong sạch thánh hóa ảnh hưởng nặng đến sự vận hành của các vì tinh tú, trong đó có trái đất.
Trái đất càng ô nhiễm bệnh tật chiến tranh càng tràn lan dẫn đến thiên tai, do sự bất quân bình khởi phát từ chính thân tâm trí của con người.
Hành tinh địa cầu sẽ bị hủy diệt nếu con người không biết thay đổi để chuyển cơ trời.
Tình thương phải được phổ biến để chuyển hóa hận thù, tàn ác của con người.
Làm sao để phổ biến tình thương và đánh động được lòng người?
Đó không phải là một điều dễ làm, vì trên thực tế bao nhiêu người đã cố gắng làm, nhưng hiện tại sự thù hận tại Việt Nam vẫn ngút ngàn, bao nhiêu linh hồn oan ức vẫn còn chưa được hóa giải để chuyển qua nghiệp lành.
Làm sao để hóa giải oan khiên của bao linh hồn tử vì đạo, vì đất nước dân tộc? Bầu khí uẩn ức vẫn còn bao phủ cả bầu trời Việt Nam, của cả hai giới hữu lẫn vô.
Hữu ở đây không có nghĩa là quốc gia, mà vô ở đây không mang nghĩa là cộng sản. Hữu ở đây là hữu thần, là người có đức tin; còn vô ở đây là vô thần, là kẻ không có niềm tin, không có định hướng. Họ là những linh hồn đau khổ chất chứa thù hận rất khó giải thoát và chuyển sang nghiệp lành. Những linh hồn có niềm tin có hướng đi, có thể tự tu tự tiến hầu chuyển nghiệp trong thời gian ngắn hay dài tùy theo sự thức giác của linh hồn họ.
Phật Giáo Hòa Hảo cần người lãnh đạo để phát triển mạnh hơn, tạo hữu ích cho Việt Nam, vốn đang cần vươn mình chuyển hóa sự cộng nghiệp của hai khối quốc-cộng vẫn còn đầy thù hận đau khổ.
Ba Lan, Tiệp Khắc, Đức, Nga đã chuyển nghiệp. Tại sao Việt Nam ta cứ mãi ì ạch sau chân người? Phải chăng là giới lãnh đạo Việt Nam quá tham lam và ích kỷ? Làm thế nào để họ thức tỉnh?
Họ chỉ thức tỉnh khi họ biết sợ, sợ vào đấng Tối Cao, sợ vào nghiệp quả. Họ phải thấy thiêng liêng mầu nhiệm thật sự, có xảy ra trước mắt họ. Họ không sợ sự đe dọa vì họ là khối vô thần.
Giới lãnh đạo Việt Nam phải trực diện với sự mầu nhiệm của thiêng liêng rồi họ mới chịu khuất phục thay đổi.
Quyển Nhật Ký Tâm Linh I hay Lời Thầy Dạy phải được xuất hiện trên Trang Nhà Internet và tại hải ngoại cũng như Việt Nam.
Người Việt Nam và tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo cần biết rằng: Đức Thầy chưa bao giờ vắng mặt.