5-9-03 - 12:30 giờ trưa
Khi “phải làm” một việc mà mình không muốn hay không thích làm, nhằm hữu lợi cho cộng đồng chung, cho nhân loại, thì tâm ta sẽ chuyển hướng để mọi việc thuận lợi theo chiều hướng thuận.
Khi tâm chuyển mọi việc sẽ chuyển theo. Lúc đó ta sẽ ngạc nhiên là một việc mình không thích không muốn làm sẽ trở thành việc mà mình yêu thích và quên hẳn đi đó là điều ta từng thấy vô cùng khó khăn, chán nản, hay tránh né, và nhất là từng thấy không đủ kiên nhẫn để làm nên ghét làm và không thích làm.
Vì thế cái khó biến thành dễ, cái ghét biến thành thích. Do đó khả năng có dịp phát triển, và sự sáng tạo bộc phát khi ta không còn bị cái khó ngăn chặn não bộ làm việc.
Con người khó lường được khả năng của mình nên chính họ chặt bớt đi năng khiếu tiềm tàng trong bản thể, nhất là bộ óc bị giới hạn làm việc.
Não bộ là một bộ phận vô cùng tinh xảo của con người. Đó là trung tâm của nhân loại. Từ đó đã sáng tạo ra không biết bao kỳ quan của thế giới. Khi con người có một não bộ đã được triển khai khả năng tiến hóa qua nhiều thế kỷ điều khiển, thì quyền năng vô hạn vì bộ não vô giới hạn đó chính là Thượng Đế, Đấng Sáng Tạo mà chính con người vì lòng sợ hãi đã gò bó, nhốt đi sự phi thường của chính mình trong ngục tù vô minh.
Khi đã mở rộng sự giới hạn của bộ óc mình thì không thể đi ngược lại. Một người đã biết thì không thể trở lại sự không biết. Một bộ óc đã mở thì không thể đóng nhốt khép chặt lại.
Con đường phải tiến mãi không lùi, và không trở đi trở lại. Ta phải có ý chí và can đảm để chấp nhận cái Biết của mình và phải sống mạnh mẽ với cái Biết đó dù phải sống trong cô đơn.
Ta phải dùng cái Biết đó thì nó sẽ không làm khổ ta. Tâm phải vững như Đồng Gan Sắt Đá, để không bị những thành kiến chủ quan của người đời tấn công hay đe dọa niềm vui hạnh phúc riêng của mình.
Ta phải bật tung lớp vỏ an toàn để sống, để thở. Sống thật và thở thật. Sống mạnh và thở mạnh. Sống lâu và thở lâu, hầu tận hưởng một cuộc đời cô đơn của người đến mặt đất này để phục vụ, để sáng tạo, để tìm một con đường sống mới cho nhân loại.
Con người chỉ sống thật sự khi Biết Sống Một Mình và Đừng Sợ Hãi.
Gửi ý kiến của bạn