65. Con đường trí tuệ

29 Tháng Sáu 200712:00 SA(Xem: 74841)
65. Con đường trí tuệ

Lễ Tạ Ơn (Thanksgiving) 25-11-04 - 6:45 giờ sáng

Con đường trí tuệ là một con đường mà hành giả phải có quyết tâm dũng cảm bước đi  một cách sáng suốt vượt mọi cảm tính cá nhân một cách cứng rắn.

Tâm phải bình an toàn diện không còn bị quấy rầy bởi thương hay ghét, khinh hay trọng, cao hay thấp, già hay trẻ, mà phải nghĩ đến hữu lợi chung cho một tập thể, cộng đồng, hoặc quốc gia, hay là thế giới đại đồng.

Một việc nhỏ, hay đối với một cá nhân mà ta không đủ khả năng đối đầu hay đối phó thì ta không thể tiếp tục tiến bước để góp sức cho một sự thay đổi hay thành công lớn hơn.

Muốn đi trên con đường trí tuệ, ta phải luôn luôn sắc bén, nhanh nhẹn, nhạy bén với sự hữu dụng của Tâm Trí hai chiều hòa hợp nhau để đi đến quyết định phải hành xử theo phương thức tốt nhất mà có lợi ích chung.

Muốn đi trên con đường trí tuệ, ta phải quên ta hoàn toàn, về tự ái, tự cao; phải vượt trên thành kiến và dư luận của người xung quanh, hay đúng hơn thành kiến của chính mình hay sự tự bao che cho mình sợ người khác đánh giá mình thấp.

Có Trí Tuệ thì Không Sợ Hãi, vì khi đèn được vặn sáng lên thì hết bóng tối ngay trong tích tắc.

Bất cứ điều gì xảy ra hay một niệm khởi xuất phát, trí óc ta làm việc tức khắc, thì cả một bộ máy thành kiến nhân ngã dấy động lên đe dọa ta. Sự bao che cho mình mất đi tình thương, danh dự, sự kính trọng, tức là sự đe dọa bị mất mát của trí đời, bắn thẳng vào tim ta khiến ta sợ hãi.

Lúc đó, trí đời của ta bao trùm điều khiển trung tâm của mọi cảm giác và cảm xúc khiến ta có thể đổi ngay tâm tính, có thể chuyển thương thành ghét. Và thay vì ta có một con tim chân thật thì con tim này đã bị đổi chủ, và chủ nhân ông của nó không còn là ta mà là cả một bộ óc tính toán thiệt hơn – để làm sao cho an toàn, hay có lợi hơn, chiến thắng hơn.

Bỗng chốc mà con người ta mất đi sự sáng suốt bình an để trở nên một người có mưu mẹo đầy tính toán và có khi trở nên một kẻ gian ác, thủ đoạn, hay nhiều trường hợp đã trở nên một kẻ giết người không gớm tay.

Người đạt được Trí Tuệ không phải là kẻ vô tâm. Họ là kẻ có tâm, có trái tim, có cảm giác, cảm xúc, cảm tính, vì họ cũng là một con người với đầy đủ giác quan. Họ chỉ khác người vì biết theo dõi đường đi nước bước của Trí và Tâm mà không động Tâm. Họ biết Trí đã ảnh hưởng đến Tâm, Tim như thế nào, và Tâm, Tim đã ảnh hưởng đến Trí như thế nào.

Mỗi việc xảy ra hay một niệm khởi bắt đầu, người có trí tuệ mỉm cười trước sự biến chuyển nội tâm. Xem xét quán chiếu để hiểu mình và hiểu người, rồi mới định cho mình một hành động cho mỗi công việc.

Vì quán chiếu mình không chưa đủ mà phải xem xét người và hoàn cảnh rồi mới lấy quyết định hành xử như thế nào cho có lợi ích chung.

Muốn đi con đường trí tuệ chắc chắn ta phải vượt bản ngã nhỏ mọn của mình một cách nhẹ nhàng không lưu luyến.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880