- Lời giới thiệu của Giáo Sư Phạm Công Thiện
- Con Đường Văn Hóa - Nguyễn Huỳnh Mai
- CHƯƠNG I - TÌNH NGƯỜI
- CHƯƠNG II - TRÍ VÀ TÂM
- CHƯƠNG III - HÃY GIẢI THOÁT CON NGƯỜI RA KHỎI SỰ NÔ LỆ CỦA CHÍNH MÌNH
- CHƯƠNG IV - ĐỜI VÀ ĐẠO LÀ MỘT
- CHƯƠNG V: TU NHÂN HỌC PHẬT
- CHƯƠNG VI - HỒN THIÊNG DÂN TỘC
- CHƯƠNG VII - TIẾNG NÓI TỪ TRÁI TIM
Làm sao để đứng ngoài sự thắc mắc chú tâm của người quanh mình?
Làm sao để không bị ảnh hưởng bởi sự chú tâm theo dõi của họ?
Làm sao để không bị ảnh hưởng bởi thành kiến của họ?
Làm sao để vượt trên tâm thức của mọi tâm thức?
Có phải còn bị bên ngoài kềm chế vì tâm linh chưa đủ mạnh, chưa tự chủ hay vẫn còn bị sợ hãi?
Như thế nào là giải phóng tâm linh?
Có phải sự mệt mỏi vì tâm linh còn bị chống đỡ sự kềm chế bên ngoài hay có ảo tưởng bị theo dõi kềm chế?
Sự tự tin phải được bồi đắp, bền vững, chấm dứt mặc cảm bị theo dõi hay bị kềm chế bởi "ta đã cho phép người áp đặt lên ta."
Khi tâm thức mạnh mẽ, tự tin, tự chủ sống mạnh ta chấm dứt mọi trạng thái của "người áp đặt lên ta" và của "ta cho phép" hay "tự cho rằng người đặt lên ta" (Tự kỷ ám thị).
Tất cả những sự kiện trên đều nằm trong lục giác của ảo tưởng.
Khi có một đời sống tâm linh mạnh mẽ, biết được mọi trạng thái của lục giác bị lôi cuốn, sai khiến thúc đẩy bởi Lục Giác của Ảo Giác, ta sẽ bước ra ngoài sự kềm tỏa của trần gian hay của mọi người sống quanh ta và ngay cả chính ta.
Khi chấm dứt được Lục Giác của Ảo Giác, tâm thức ta sẽ cảm nhận được sự sáng trong toàn diện, mọi hành động sẽ được chủ động. Ta không còn bị kềm chế bởi mọi người chung quanh mà ngược lại ta chủ động mọi chủ động của những người quanh ta.
Không những ta chủ động những tâm thức quanh ta mà ta còn chủ động các siêu tâm thức. Khi chủ động mọi siêu tâm thức, ta có sức thu hút và hướng dẫn mọi tâm linh trong vô thức, và giúp mọi người tiến đến phục vụ con đường mà thiêng liêng đã định sẵn. Khi đó ta là thiêng liêng và thiêng liêng là ta. Ba cõi cùng làm việc trong một thân xác trần gian.
Mọi diễn tiến và đột biến do ta chủ động và hành động do sự làm việc của siêu tâm thức cùng hòa hợp với ta.
Học hỏi, bình an, tự tại luôn luôn. Mọi bệnh tật và cảnh ngộ xảy ra đều có lý do để giúp ta học hỏi, để làm việc sao cho nhịp nhàng, phù hợp, để phối hợp với các âm ba siêu tầng.
Thân xác phải có khả năng nhận các âm ba siêu tầng rồi phân giải kết tụ thành ngôn ngữ trần gian để phổ biến cùng làm việc với cõi trần.
Các siêu âm ba, siêu âm thanh, từ thượng tầng của các giới phải được tiếp nhận trực tiếp luôn luôn càng ngày càng nhiều, càng mạnh. Do đó phải có một sự hòa hợp và phối hợp chặc chẽ của ba cõi Nhân, Thiên, Địa.
Con người phải có khả năng phát triển lục giác, các giác quan nhiều hơn nhưng đồng thời kiểm điểm mọi giác quan để không bị điều khiển bởi Lục Giác của Ảo Giác. Cơ thể phát triển toàn diện nhưng chỉ sống và làm việc ở thì hiện tại, không bị ảnh hưởng của quá khứ, tương lai hay những người xung quanh mình dù thương hay ghét, dù thân hay lạ.
Phải chuyển đến giai đoạn này thì mới đi kịp và thực hiện kịp với cơ trời.