- Lời giới thiệu của Giáo Sư Phạm Công Thiện
- Con Đường Văn Hóa - Nguyễn Huỳnh Mai
- CHƯƠNG I - TÌNH NGƯỜI
- CHƯƠNG II - TRÍ VÀ TÂM
- CHƯƠNG III - HÃY GIẢI THOÁT CON NGƯỜI RA KHỎI SỰ NÔ LỆ CỦA CHÍNH MÌNH
- CHƯƠNG IV - ĐỜI VÀ ĐẠO LÀ MỘT
- CHƯƠNG V: TU NHÂN HỌC PHẬT
- CHƯƠNG VI - HỒN THIÊNG DÂN TỘC
- CHƯƠNG VII - TIẾNG NÓI TỪ TRÁI TIM
Những người bắt chước Chúa, Phật đi giảng đạo, là những kẻ giả hiệu. Những vị lâm phàm cứu đời ngày nay đều không mang ánh hào quang để thu hút con người, mà họ phải làm việc. Họ phải hướng dẫn con người bằng chính sự làm việc trong đời sống của họ. Họ không mang trên người áo mão, tước hiệu để lòe mắt. Vì nếu làm như thế, họ chỉ nhằm đưa con người từ mê muội này sang mê muội khác, chỉ đưa con người đến sự cầu Vinh chứ không cầu Đạo.
Đã Hành thì có Quả. Hễ gieo gió thì gặt bão. Những người giả hiệu Chúa Phật để đánh lừa người khác đều mang nghiệp quả vào thân. Nếu tiếp tay, ta sẽ mang chịu cộng nghiệp với họ. Họ hưởng quả nào thì ta hưởng quả đó. Nếu biết được hư thật sau khi lỡ lầm đến với họ, ta phải mau mau tách rời để nghiệp quả không nặng nề và ta phải hành đạo để giải nghiệp do sự cộng nghiệp đó.