- Lời giới thiệu của Giáo Sư Phạm Công Thiện
- Con Đường Văn Hóa - Nguyễn Huỳnh Mai
- CHƯƠNG I - TÌNH NGƯỜI
- CHƯƠNG II - TRÍ VÀ TÂM
- CHƯƠNG III - HÃY GIẢI THOÁT CON NGƯỜI RA KHỎI SỰ NÔ LỆ CỦA CHÍNH MÌNH
- CHƯƠNG IV - ĐỜI VÀ ĐẠO LÀ MỘT
- CHƯƠNG V: TU NHÂN HỌC PHẬT
- CHƯƠNG VI - HỒN THIÊNG DÂN TỘC
- CHƯƠNG VII - TIẾNG NÓI TỪ TRÁI TIM
Nghịch cảnh chỉ có khi ta muốn hay vẽ ra một cảnh tượng êm đẹp và ta muốn được sống trong cảnh đó.
Ta cảm thấy đau khổ, không hạnh phúc và đang sống trong nghịch cảnh vì cảnh ta đang sống không giống như cảnh ta muốn và vẽ ra. Và cảnh ta muốn và vẽ ra chỉ là ảo ảnh.
Muốn tránh nghịch cảnh ta phải biết là ta đang sống trong cảnh thật. Và cảnh thật không bao giờ là nghịch cảnh.
Cảnh thật là cảnh mà ta đang sống với nó. Ta đang thở, đang đi đứng nằm ngồi, đang ăn và bài tiết. Cảnh thật là cảnh ta không bao giờ xa rời nó vì muốn xa rời nó ta lại rơi vào ảo tưởng hay ảo ảnh.
Ta phải nhận chân được cảnh thật mà ta đang sống và phải thức giác luôn luôn để biết ta nên và không nên làm gì trong hoàn cảnh và thời gian đó.
Gửi ý kiến của bạn