- Lời giới thiệu của Giáo Sư Phạm Công Thiện
- Con Đường Văn Hóa - Nguyễn Huỳnh Mai
- CHƯƠNG I - TÌNH NGƯỜI
- CHƯƠNG II - TRÍ VÀ TÂM
- CHƯƠNG III - HÃY GIẢI THOÁT CON NGƯỜI RA KHỎI SỰ NÔ LỆ CỦA CHÍNH MÌNH
- CHƯƠNG IV - ĐỜI VÀ ĐẠO LÀ MỘT
- CHƯƠNG V: TU NHÂN HỌC PHẬT
- CHƯƠNG VI - HỒN THIÊNG DÂN TỘC
- CHƯƠNG VII - TIẾNG NÓI TỪ TRÁI TIM
Như thế nào là đạt thành chánh quả?
Như thế nào là đạt đạo?
Như thế nào là thành Phật?
Phật là gì?
Phật tánh như thế nào?
Phàm tánh ra sao?
Làm sao để Phàm tánh trở lại Phật tánh?
Phật tánh là sự trong sạch, chân như. Phàm tánh là sự tập tành học hỏi của người đời, của vật chất xung quanh, của Tham, Sân, Si, Hỉ, Nộ, Ái, Ố.
Phàm tánh tốt hay xấu? hay hay dở? Nên giữ hay nên bỏ? Nên thêm hay nên bớt?
Phàm tánh đưa con người đến vui hay buồn? đau khổ hay sung sướng? Nhẹ nhàng hay nặng nề?
Làm sao để con người từ trạng thái Phật tánh trở nên Phàm tánh và làm sao để từ Phàm tánh trở lại Phật tánh?
Con đường từ Phật tánh trở nên Phàm tánh dễ hay con đường từ Phàm tánh trở nên Phật tánh dễ?
Có phải ta đã chìu chuộng ta, gạt gẫm ta, phục vụ ta để từ Phật tánh sáng trong ta trở nên Phàm tánh đầy ắp những sân si, sầu đau sân hận?
Có phải qua những cơn đau đớn của thân tâm ta mới chợt tỉnh ngộ để trở lại con đường xưa tràn đầy ánh sáng với vườn hoa thơm ngát trinh nguyên? Ta trở về khu vườn xưa êm ái để vui đùa chạy dỡn tung tăng trong tâm thức nhẹ nhàng trống không. Ta vui đùa chơi lượn múa hát quên cả mệt mỏi.
Con đường trở về ngôi vườn xưa thơ ấu cũng dễ nhưng khó nếu ta không có một ý chí từ bỏ những xa hoa phù phiếm mà thân tâm ta đã trót nhuốm vào.
Ngôi vườn xưa nhiều quyến rũ kia thật xa ngút ngàn nếu ta không chịu khó gian nan mang ý chí trở về, không quản ngại những gian lao, nỗi cô đơn để từ bỏ tất cả và trở về với riêng ta.
Hãy trở về với riêng ta nơi khu vườn để hái trái lành đã dành riêng tặng cho ta. Hãy rũ bỏ cho tâm thức trống không để trái lành tỏa hương thơm ngát.
Vậy, Phật tánh giúp ta giác ngộ, giúp cho ta gặp lại ta. Phàm tánh giúp cho tim ta mở rộng với sự hiểu biết người, thương người và thấy ta và người là một với đầy đủ cảm quan và giác quan.
Phật tánh và Phàm tánh hội nhập giúp cho ta dẹp bỏ những thành kiến chủ quan, sự phân chia giữa trái và phải, xấu và tốt, cao và thấp.
Phật tánh và Phàm tánh hội nhập sẽ giúp cho sự sống bừng sáng, rực rỡ với tràn đầy một tình yêu thương chân thật giữa người và vạn vật chúng sanh.
Đạt đạo là sự ngộ giác, bất phân.