- Lời giới thiệu của Giáo Sư Phạm Công Thiện
- Con Đường Văn Hóa - Nguyễn Huỳnh Mai
- CHƯƠNG I - TÌNH NGƯỜI
- CHƯƠNG II - TRÍ VÀ TÂM
- CHƯƠNG III - HÃY GIẢI THOÁT CON NGƯỜI RA KHỎI SỰ NÔ LỆ CỦA CHÍNH MÌNH
- CHƯƠNG IV - ĐỜI VÀ ĐẠO LÀ MỘT
- CHƯƠNG V: TU NHÂN HỌC PHẬT
- CHƯƠNG VI - HỒN THIÊNG DÂN TỘC
- CHƯƠNG VII - TIẾNG NÓI TỪ TRÁI TIM
Tâm Không là tâm bất trụ.
Không bắt buộc mình theo khuôn khổ hay hình thức nào
mà phải sống tự nhiên.
Vậy cứ giữ y như thế,
mới là Tâm Không.
*
Hãy an trú trong hiện tại
Không sửa đổi, cũng không không sửa đổi
Trước như thế nào thì cứ giữ như thế đó.
Sống gần gũi với trái tim, hơi thở, sự sống.
Cảm nhận mọi sinh hoạt của cơ thể
và thần thức luôn bén nhạy an định.
*
Không suy nghĩ lý luận, chỉ có cái Biết hiện hữu trống không.
Luôn giữ sự gần gũi giữa ta và Trời Đát.
Ta cô đơn và đồng thời cũng không cô đơn.
Vì ta đã phân thân đi khắp chốn.
Mỗi nơi đều có phận sự cho một công việc chung.
*
Để rồi phối hợp, hòa hợp, rồi hợp quần lại,
Cùng nhau xây dựng lại Cơ ĐỒ.
Mang lại vinh quang cho đất nước Việt Nam.
Để không hổ danh là Hòn Ngọc Viễn Đông.
Để không hổ danh là cháu con các Bà Trưng,Triệu.
Để không hổ danh dòng giống Lạc Hồng .
Năm mươi con lên núi ở lại
Năm mươi con lạc loài khắp nơi trên thế giới
Để rồi hợp quần lại cùng xây dựng cho nền Hòa Bình Dân Tộc.
Để cho nước Việt Nam "vang danh khắp quả địa cầu".
Tiếng thơm rền vang khắp thế giới
Để không hổ danh là Con Rồng Cháu Tiên.
Dòng giống Lạc Long Quân.
*
Ôi nước Việt Nam thân yêu!
Sau bao ngày nhọc nhằn đau đớn.
Được hàn gắn bao vết thương rỉ máu
Được xoa dịu bằng Phép Lạ Tình Thương.
Để bao trái tim cùng hòa chung một nhịp đập
Và cùng nhau hòa bản tình ca,
Tình Yêu Thiêng Liêng Mầu Nhiệm
Của những người cùng mang một dòng máu,
Cùng một màu da,
Cùng nói tiếng Việt Nam,
Ôm nhau xây dựng lại Tình Yêu Dân Tộc.
*
Thật hạnh phúc thay, thật huyền diệu thay!
Cho một Dân Tộc chợt thức tỉnh
Sau một giấc ngủ dài
Mà sự ru ngủ là lòng sân hận
Đã che mờ đi, đã đánh mất đi,
Sự cao quý của trí tuệ con người,
Sau bao năm bị phủ kín bởi bụi trần.
Nay đã được chùi lau bóng loáng.
Nay đã sáng rực như ánh đại quang châu
Tỏa ra khắp dãi đất hình chữ S.
Từ những con ngươi Việt Nam
Nay đã không còn thắp đuốc kiếm tìm.
Vì chính mình đã tự thắp ánh sáng.
Tỏa ra từ trí tuệ của sự tỉnh thức.
Dẹp tắt mọi u mê ám chướng.
Phủ vây của Làn Sóng Vô Thần,
Một Chủ nghĩa sắp tận diệt dân tộc Con Rồng Cháu Tiên.
*
Nay Mẹ Việt Nam,
Cửu Long Giang vùng dậy!
Tỏa hào quang khắp cả mươi phương.
Thức tỉnh lương tâm nhân loại
Vẹt tan đám mây u ám vô thần che khắp cõi trời Nam.
Để vừng hồng ló dạng.
Ánh bình minh chói lòa xuống Cửu Long Giang.
Để trời yên
Đất lặng
Gió im
Chim kêu
Tiếng hát ca vang khắp cánh đồng.
Cho hạt lúa chín vàng
Cho cây nặng trĩu trái
Cho trẻ thơ nô đùa reo hò
Cho Hòa Bình nở rộ khắp nơi nơi
*
Đó là một nước Việt Nam Tương Lai!
Nổi Tiếng Khắp Hoàn Cầu
19-3-1994