- Lời giới thiệu của Giáo Sư Phạm Công Thiện
- Con Đường Văn Hóa - Nguyễn Huỳnh Mai
- CHƯƠNG I - TÌNH NGƯỜI
- CHƯƠNG II - TRÍ VÀ TÂM
- CHƯƠNG III - HÃY GIẢI THOÁT CON NGƯỜI RA KHỎI SỰ NÔ LỆ CỦA CHÍNH MÌNH
- CHƯƠNG IV - ĐỜI VÀ ĐẠO LÀ MỘT
- CHƯƠNG V: TU NHÂN HỌC PHẬT
- CHƯƠNG VI - HỒN THIÊNG DÂN TỘC
- CHƯƠNG VII - TIẾNG NÓI TỪ TRÁI TIM
Hiểu rõ một trình độ kiến thức không có nghĩa mình đạt được trình độ ấy. Hiểu rõ trình độ kiến thức của ai nghĩa là hiểu rõ ngôn từ, chớ không phải cảm xúc của người đó.
Người hiểu rõ trình độ kiến thức của ai có thể giải thích trình độ đó bằng ngôn từ, chớ không thể làm cho ta thấy rõ tâm trí người đó, vì ngôn từ không phải là cảm xúc.
Tự tin đặt trên ảo tưởng khi người ta lầm lẫn giữa sự hiểu biết một trình độ và sự đạt được trình độ đó. Đó là sự mù quáng khiến con người không tiến hóa được.
Muốn tiến hóa phải làm thế nào?
Muốn tiến hóa phải biết phân biệt trình độ của ta và trình độ của người, tức trình độ thật.
Khi phân biệt được trình độ của ta và trình độ của người ta mới biết cái biết thật của ta ở đâu để ta không lấy cái biết của người làm cái biết của ta, hay cái biết giả.
Khi biết được cái biết giả tức trình độ giả của ta, ta mới biết ta đứng đâu và tự xét lại cái biết thật và trình độ thật của ta. Từ đó ta mới tiến hóa được.