- Lời giới thiệu của Giáo Sư Phạm Công Thiện
- Con Đường Văn Hóa - Nguyễn Huỳnh Mai
- CHƯƠNG I - TÌNH NGƯỜI
- CHƯƠNG II - TRÍ VÀ TÂM
- CHƯƠNG III - HÃY GIẢI THOÁT CON NGƯỜI RA KHỎI SỰ NÔ LỆ CỦA CHÍNH MÌNH
- CHƯƠNG IV - ĐỜI VÀ ĐẠO LÀ MỘT
- CHƯƠNG V: TU NHÂN HỌC PHẬT
- CHƯƠNG VI - HỒN THIÊNG DÂN TỘC
- CHƯƠNG VII - TIẾNG NÓI TỪ TRÁI TIM
Tất cả những hoàn cảnh mà ta gặp phải trong đời sống đều có sự lựa chọn của ta trong đó. Ai cũng có trách nhiệm và bổn phận như nhau chỉ khác là kẻ thấy và người không thấy. Kẻ thấy là kẻ hữu duyên tạo cho đời sống mình có ý nghĩa. Kẻ thấy sẽ thấy đời sống càng lúc càng đáng sống; Họ biết hưởng từng giây phút của thời gian và học hỏi ở mỗi tíc tắc thoáng qua.
Mỗi lúc ta phải đối đầu với nhiều sự lựa chọn, nhiều ngã ba đường. Ta phải biết ngừng lại để suy nghiệm. Luôn luôn nên nhớ căn bản của mọi căn bản là Ta, cái Ta phải là ưu tiên số một, cần phải thỏa mãn cho nhu cầu cái Ta đòi hỏi. Yếu kém những gì, cần trao dồi gì, cái gì làm cái ta hạnh phúc, cái gì làm ta bất mãn. Mọi vấn đề khó khăn trong đời sống, khó giải quyết, cũng nằm trong căn bản không biết cái Ta muốn gì và bất mãn điều gì.
Nếu biết được cội nguồn của sự bất mãn, hay biết rõ nhu cầu của Cái Ta cần được thỏa mãn, ta mới thực sự biết sắp xếp lại cuộc sống sao cho xuôi chèo mát máy.
Nhìn ngược lại đời sống, nhiều khi ta bất mãn nên có những cử chỉ hay lời lẽ nặng nề mà chính ta cũng không hiểu tại sao đã làm hay nói như vậy. Chỉ cần một chút lặng yên nhìn ngược lại chính mình một cách không che đậy, không biện hộ. Khi trực diện với chính mình, ta sẽ thấy rõ tất cả cội nguồn của bất cứ hành vi nhỏ nhặt nào trong đời sống.
Vui thật, vui giả, buồn thật, buồn giả, giận thật, giận giả, ghét thật, ghét giả, yêu thật, yêu giả đều sẽ được phơi bày rõ rệt. Vui vì ghét hay giận vì thương? Buồn vì yêu hay buồn vì quá ghét? Ta phải thường xuyên hỏi thật ta. Ta có biết ta chăng, hay ta chỉ biết ta qua các cảm nghĩ và cảm xúc. Ta phải phân định: Cảm nghĩ, cảm xúc không phải là ta, mà chính ta mới là nơi phát nguồn của các cảm nghĩ và cảm xúc đó.
Khi nào biết được cội nguồn, biết rõ chân tướng của ta, ta mới tìm được mấu chốt của mọi sai lạc và từ đó ta mới tìm được món thuốc hay, phương thức đúng, để giải quyết mọi khúc mắc của đời sống.