- NỘI DUNG
- DẪN NHẬP: Có trí huệ khi tỉnh thức toàn vẹn
- CHƯƠNG I: Thức tỉnh, sáng suốt để bước vào Đại Đạo
- CHƯƠNG II: Có trí huệ khi tỉnh thức toàn vẹn
- CHƯƠNG III: Lòng từ bi giúp con đường đạo
- CHƯƠNG IV: Tu Nhân học Phật là con đường thức tỉnh giác ngộ
- CHƯƠNG V: Hạt giống Đạo ăn sâu vào lòng đất mẹ
- TIỂU SỬ TÁC GIẢ NGUYỄN HUỲNH MAI
12-4-13 – 10:30 sáng.
Khi đã hết lòng hành đạo mà gặp sự khó khăn ngăn chận lại, có khi đi đến bí lối thì đừng nản lòng, mất lòng tin mà nên kiên nhẫn chờ đợi.
Khi đúng giờ đúng khắc thì một con đường mới, với những người mới đến giúp ta khai thông huyệt lộ.
Vậy khi gặp trở ngại, ta đứng yên đừng nên cố đẩy mọi việc đi tới, mà phải lo tu tập, trụ tâm, tiếp tục sáng tác, sáng tạo, suy niệm.
Khi hành đạo, phục vụ, không có một việc gì mà không có ích, dù là một hơi thở. Chính hơi thở khi trụ tâm mới khai mở những huyệt đạo bị tắc nghẽn khiến nội tại rối loạn sinh ra bệnh hoạn, dù thời gian trước khi gặp trở ngại hay gặp nghịch cảnh ta đang mạnh khỏe.
Hơi thở khai thông kinh mạch, nhưng chính bệnh tật mới khai thông tư tưởng.
Nhìn lại quá khứ, có bao nhiêu bậc vĩ nhân để lại những gia tài đồ sộ của tư tưởng, mà lại có một đời sống hoàn toàn suông sẻ hay một cuộc đời êm đềm mạnh khỏe vô tư.
Chỉ có nghịch cảnh mới khiến con người thao thức, suy tư, tìm tòi học hỏi để tiến hóa, để tự mình mở được những ổ khóa phức tạp của cuộc sống từ đời lẫn đạo.
Sự khó khăn và sống động của cuộc sống chính là chất liệu để ta trui rèn tâm thân ý trở nên bén nhạy, sáng tạo, mới đủ sức vựơt những chiếc cầu sanh tử được bắc lên để thử thách ta suốt hành trình tu tập phục vụ chánh pháp. Và chính phục vụ chánh pháp mới thật sự là phục vụ chúng sanh để cùng tiến lên sự đồng giải thoát.