5. Cố gắng phụng hành cho đạt chí nguyện. (16-9-12)

20 Tháng Tám 201312:00 SA(Xem: 37876)
5. Cố gắng phụng hành cho đạt chí nguyện. (16-9-12)

16-9-2012 – 10 giờ tối.


Từ nay cần nhớ rõ sứ mạng của mình là gi? Thuộc phạm vi nào? Và dù ở khía cạnh nào cũng là ngoài phạm vi nhỏ của gia đình.


Mỗi khi thân bệnh và thân lực cảm thấy bị cạn kiệt là cần quán chiếu cho rõ việc mình định làm, đường mình định đi xem có đúng chiều hướng, vì lợi ích chung hay không? Nếu thuộc phạm vi rộng lớn cho đạo, cho quảng đại quần chúng, cho đất nước thì con đường sẽ được rộng mở, tất cả khó khăn, trở ngại sẽ chuyển đổi trở nên nhanh chóng dễ dàng.


Hãy nhìn lại quá khứ, những nạn tai, bệnh tật đều là để hức tỉnh hoặc thúc đẩy ta đi không lệch hướng, không chểnh mảng, sai đường.


Nếu đi về hướng đúng tự nhiên sinh lực dồi dào, hăng hái, nhanh nhẹn và kết quả sẽ tức thì mau chóng được hoàn mãn. Khi đi lệch đường, sai sứ mạng mọi việc như bị đóng sầm ại, tâm trạng uể oải mệt mỏi có khi trở nên ù lì, chậm rải, chểnh mảng, có lúc lại đâm chán nản không có năng lực để làm.


Đức Thầy đã đưa cho tín đồ, nhất là những người có sứ mạng “Sơ Đồ Tứ Ân”. Điều ân nào cần hành trước và kế tiếp là điều gì, ta cần bước theo đúng tứ ân: ân thứ nhất cha mẹ ông bà; n thứ hai đất nước; ân thứ ba Phật Pháp Tăng; và ân cuối cùng à đồng bào nhân loại.


Vậy thì ta cần tự xét, tự suy nghiệm là mình đang ở đâu và hành điều gì để không lúc đi ngược và lúc đi xuôi, phá hỏng ông trình đóng góp cho nhân loại.


Lúc đi tới, lúc đi lui ta cứ mãi muốn trở lại lúc khởi hành không muốn buông cái nôi ấm áp của tuổi thơ. Ta cần vượt qua ự vị kỷ mới có thể tiến tới Tình Yêu Đại Đồng mà Đức Thầy đã dạy cho con người, cho nhân loại. Muốn bước theo Ngài ta phải biết hy sinh cái tôi nhỏ bé của mình để góp sức trong việc xây dựng một tương lai tươi sáng cho thế giới mới thời Thượng Ngươn Thánh Đức.


Hãy cố gắng vươn mình gom hết nội lực để tách mình ra khỏi vỏ sò cứng ngắt đã bó chặt ta bao nhiêu năm. Chiếc vỏ sò quá nặng nề đã bao lần ta vươn mình tưởng đã thoát thân ngờ đâu vẫn còn luyến tiếc không vung tay mở toang miệng nó để ung mình ra ánh sáng để hít thở khí lành của bầu trời tự do.


Bước khỏi chiếc vỏ sò ta cần sự quyết tâm như chiếc thuyền đã đến bên kia sông ta cần rời thuyền khi đến bên kia bờ bỉ ngạn.


Hãy vứt đi chiếc vỏ sò đã bao năm bao bọc nâng đỡ ta khi còn yếu đuối sợ hãi. Đứa bé sau khi bò, trườn, sẽ ngồi dậy và bước đi. Khi đủ khả năng đi đứng nằm ngồi trong chánh niệm, biết mình là ai, phải làm gì thì phải quyết tâm cố gắng phụng hành cho đạt chí nguyện cho đến khi thành công viên mãn mới không uổng kiếp người.


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880