8. - LÒNG TỪ TÂM BÁC ÁI CỦA CHA MẸ

08 Tháng Mười 20206:10 CH(Xem: 1379)
8. - LÒNG TỪ TÂM BÁC ÁI CỦA CHA MẸ
21/03/2018 - 3 giờ sáng

Tất cả những việc xảy ra từ trong đạo lẫn đời đã ảnh hưởng khá nhiều đến sức khỏe của hành giả. Nhất là bệnh về mắt.

Bao nhiêu năm qua, từ lúc mẹ còn sống, bác sĩ mắt đã chụp hình và định bệnh là mắt hành giả bị bệnh hoàng điểm (macular degenetion) giống như mẹ.

Không biết bao nhiêu buồn lo về bệnh mắt và nỗi lo sợ không thể viết sách, làm các trang nhà và video cho đạo. Mỗi ngày hành giả phải uống loại thuốc bổ theo lời giới thiệu của bác sĩ và ăn những loại thực phẩm, rau xanh cho mắt. Lúc nào cũng lo không đọc được chữ, không nhìn thấy khoảng giữa trước mắt. Mẹ về già gặp con cháu, đồng đạo, phải nghe tiếng nói mới biết người đó là ai, vì nhìn thấy khoảng giữa rất mờ.

Tôi nhớ nhiều lần đến thăm mẹ, tôi hay đứng xa không lên tiếng để quan sát mẹ, hoặc muốn thử mẹ xem mẹ có biết đứa con nào đến thăm mẹ.

Tôi khâm phục mẹ ở tuổi trên chín mươi, không thấy rõ vẫn vặn máy nghe Sấm giảng Thi văn của Đức Huỳnh Giáo Chủ, cúng lạy ba thời trước bàn thờ, đi ra ngoài hành lang thắp nhang bàn thông thiên và cúng lạy, ít ai biết được mắt mẹ bị mờ. Mẹ sống và đi đứng, ăn nói thật bình thường. Trước ngày mẹ sắp mất, tôi đưa mẹ đi ăn, quay video mẹ đi ra xe, tôi lại để nhạc đệm. Không ngờ đó là video clip cuối cùng của mẹ. Video này tôi để vào youtube và đặt tên là “Mẹ đi trở lại” vì mẹ mới bị té trước đó nên đi lại khó khăn, phải chống gậy 4 chân.

Mẹ là người có ý chí mạnh và rất kiên nhẫn trong mọi công việc, nhất là những lần lễ đạo mẹ lo rất chu toàn trong mấy mươi năm ở hải ngoại.

Cuốn sổ của mẹ ghi tên và điện thoại của đồng đạo nữ để dành gọi mỗi lần lễ đạo trên một trăm người. Mỗi lần gọi mẹ đánh dấu và ghi chú những món ăn họ hứa nấu. Những chiếc nồi thật lớn mẹ đều dán băng keo đề tên. Mẹ ghi chú danh sách những loại thớt, dao, muỗng, đủa nào để mang theo đến hội trường để lo thức ăn dọn cho quan khách. Trước những ngày đại lễ được tổ chức ở hội trường, mẹ tôi thường lo quá đến phát đau, các con khuyên mẹ bớt lo đều không được.

Mẹ tôi, từ những buổi lễ lớn đến lễ nhỏ, đều lo mua những cặp đèn có trang trí rồng hay hoa. Đèn nhang phải loại tốt. Nhất là Tết đến, mẹ lo tìm mua cho được những chậu lan thật đẹp thật đắt tiền. Lo nhắc nhở đồng đạo chùi lư, chùi chân đèn cầy cho thật bóng. Không bao giờ mẹ chểnh mảng hay quên lo cho đạo. Khi nào cần in kinh giảng hay cần tiền giúp cho đồng đạo tù tội bên nhà là mẹ sốt sắng đóng góp ngay. Mẹ hết sức đau lòng khi nghe Phật Giáo Hòa Hảo bị xúc phạm hay bị nói xấu. Khi nào đồng đạo bất hòa là mẹ lo khuyên giải.

Mẹ tôi là tấm gương tốt cho tôi noi theo vì mẹ thật có hiếu với ông bà cha mẹ. Cái Tết cuối cùng của cuộc đời  mẹ vẫn còn làm đám giỗ cho ông ngoại tôi.

Ông ngoại mất vào đêm giao thừa. Ông đã tắm gội, mặc áo tràng, cúng lạy trước ngôi Tam Bảo. Sau đó ông thắp nhang ra sân trước cúng nơi bàn thông thiên, rồi đốt pháo thăng thiên. Xong ông đem cây roi từ bên nhà mười lăm căn qua phủ thờ. Ông lạy cha mẹ tức ông bà cố của tôi và nói với ông cố đánh ông mấy roi về tội bất hiếu vì ra đi trước cha mẹ.

Ông ngoại trở về nhà nằm trên giường, có anh chị em đứng chung quanh. Người nhà nhốt mẹ vào bồ lúa. Khi mẹ nói gạt họ cho mẹ ra đi tiểu thì mẹ chạy qua tìm ông ngoại; lúc đó ông đã ra đi nhẹ nhàng. Mẹ leo lên giường ôm ông ngoại khóc. Năm đó mẹ chỉ mới tám tuổi, từ tấm bé đã mồ côi mẹ, giờ lại mất cả cha!

Cuộc đời mẹ sớm bơ vơ, chịu cảnh mồ côi cha mẹ; mẹ tôi được bà cố chăm nom sau khi ông cố qua đời. Cuộc đời mồ côi của mẹ rất cô đơn và nhiều cay đắng. Mẹ hay khóc kể cho tôi những kỷ niệm buồn, mẹ hay tủi và hay hờn mát, nhưng bà có lòng bác ái lúc nào cũng muốn giúp người nghèo khổ.

Niềm vui của mẹ là làm từ thiện và lo cho đạo, lo tu hành, ít bạn bè. Chỉ lo chăm sóc gia đình và sinh hoạt trong đạo.

Suốt cuộc đời, tôi là chứng nhân lòng từ tâm bác ái của cha mẹ. Ba tôi lúc nào cũng lo cho đạo từ lúc trẻ cho đến khi qua Cao Miên hay sang Hoa Kỳ.

Ba lo cặm cụi làm tập san Đuốc Từ Bi, tìm kiếm từng đồng đạo để gởi kinh sách. Tôi đã tiếp tục công việc của ba sau khi ba mất qua tờ Đuốc Từ Bi.

Khi tôi còn là cô học sinh đã biết ba luôn giúp đồng đạo nghèo, cấp học bổng cho các thanh niên Phật Giáo Hòa Hảo. Hình như tôi chưa bao giờ thấy ba mẹ tôi từ chối lời yêu cầu giúp đỡ bao giờ.

Tấm gương của ba mẹ như ăn sâu vào tâm hồn tôi. Đó là tâm từ bi bác ái của ba mẹ đã truyền đạt cho tôi. Tôi nguyện sẽ đi theo chân hai đấng sinh thành mà tôi kính yêu.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880