12. Sự hiện diện của Thầy

15 Tháng Sáu 200712:00 SA(Xem: 77723)
12. Sự hiện diện của Thầy


19-1-2006 – 9:25 giờ sáng

Sự may mắn lớn nhất cho cuộc đời tôi là nhận được chủng tử của Đấng Giác Ngộ. Đó là những câu kệ, lời kinh của Đấng Minh Sư, của Đức Thầy qua lời đọc thi văn sám giảng của cha mẹ từ thuở tôi còn thơ ấu:

Cho đến giờ, lời kinh vẫn còn vang vang trong tôi:

“Khai ngọn đuốc từ bi chí thiện,
Tìm con lành dắt lại Phật Đường.
Thương dân hiền giáo đạo Nam Phương,
Đặng chỉ ngõ làm lành lánh dữ.
Sách Thánh Đạo ghi trong Tam Tự,
Người mới sanh tánh thiện trời dành.
Bởi lớn lên tập nhiễm lợi danh,
Nên tật xấu che mờ thiện tánh.
Thiếu giáo dục thiếu thêm đức hạnh,
Ta quyết lòng dắt lại “tánh xưa.”


(Giác Mê Tâm Kệ, Sám Giảng Thi Văn Giáo Lý của Đức Huỳnh Giáo Chủ, trang 89)

Những lời dạy thật giản dị, dễ hiểu, nhưng quả có một giá trị và ý nghĩa thật cao siêu, vi diệu, tóm lược đầy đủ một phương pháp đưa con người trở về nguyên tánh khi mới ra đời. Những lời nói tràn đầy tình thương yêu của một đấng cha lành muốn dìu dắt mọi sanh linh đồng tiến trên con đường khai tâm kiến tánh để được giác ngộ.

Thấy ánh sáng không có nghĩa là ta đã có ánh sáng. Thấy ngọn đèn không có nghĩa là đã trở nên ngọn đèn. Mà ta phải gột rửa, chùi lau cho tâm mình được sáng trong để thấy mãi ngọn đèn, thấy mãi ánh sáng.

Một phút chốc của tham, sân, si, hỉ nộ ái ố của ta là ánh sáng hay ngọn đèn bị phụt tắt.

Trên thế gian này nếu có một điều đáng sợ, đó là làm tắt mất ngọn đèn, làm mất ánh sáng đã “khai tâm” cho ta.

Làm thế nào để biết ánh sáng hay ngọn đèn ta thấy là thật hay giả?

Khi ta tự thấy mình đắc đạo thì ánh sáng hay ngọn đèn mà ta thấy đó là giả. Khi ta tiếp tục tự xét mình và cứ thấy phải trau dồi học hỏi sửa đổi chính mình hoài thì đó là ngọn đèn, ánh sáng thật.

Ngọn đèn và ánh sáng phải chăng là để soi rọi “Sự Thật.” Sự thật của con người, sự vật, và vũ trụ thì thiên hình vạn trạng. Tất cả đều học hỏi để tiến hóa theo luật ngũ hành của ba thể tính trong một luân vũ tuyệt vời, biến chuyển, tiến hóa vạn năng vô lượng.

Sự tiến hóa của Trời Đất càng nhanh từng giờ từng phút thì con đường Đạo Học tiến mãi, tiến nhanh theo không ngừng nghỉ. Ta vừa dậm chân tại chỗ sẽ bị rớt lại ngay, trở nên một con người vô dụng của quá khứ. Đó chỉ là một con người chết, một hình nộm biết đi đứng nằm ngồi để chờ phút lìa đời.

Đức Thầy là một ngọn đèn, Ngài đã đem đến ánh sáng qua lời dạy của Ngài.
Lời giảng của Ngài là một hồi chuông thức tỉnh con người. Phải giữ cho tiếng chuông vang mãi. Lời kinh, câu văn, vần thơ của Ngài đã giúp người người thức tỉnh để Ngài luôn hiện diện trong tâm thức.

“Đức Thầy Không Vắng Mặt” khi tín đồ của Ngài trong từng sát na, từng giây, từng phút đều đọc, nghe, nhớ, và hành theo lời dạy của Ngài... trong suốt mấy mươi năm qua, và hiện vẫn còn vang vọng ở khắp nơi trên thế giới, theo bước chân của những người hằng kính yêu Ngài.

Tiếng chuông, ngọn đèn, ánh sáng, là sự Hiện Diện của Đức Thầy, và Ngài chưa bao giờ vắng mặt.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880