LÀ CON ĐƯỜNG TỰ CỨU LẤY MÌNH
Muốn sống một đời sống độc lập, tự chủ, vô ngã, ta phải sống, thở, hành xử vượt trên sự xung khắc phải trái, lý luận hơn thua, vượt trên ảnh hưởng của người xung quanh, và nhất là không hành xử theo phản ứng, phản xạ giữa ta và người.
Con người khổ vì sống trong sự xung khắc giữa người với người nên không thoát khỏi luật nhân quả.
Nếu cứ mải sống vì người thế này ta mới thế kia, tức là sống trong sự phản ứng, thì xung đột cứ kéo dài, và nghiệp quả, báo ứng cứ thế xảy ra cho chính ta và người xung quanh. Cứ như một vòng xích cứ mãi mãi kết nối từ năm này sang năm khác và đời này sang đời khác, có khi lây lan qua con cháu mấy đời.
Sống một đời sống độc lập ta phải có can đảm cắt đứt sợi dây xích khó tháo gỡ đó. Muốn được vậy, ta cần có ý chí và sự mạnh mẽ dứt khoát dũng cảm để tạo bình an trong nội tâm, vượt sự tấn công của tạp niệm, của sự xung khắc xấu tốt của người đối với ta, hay của những vết thương lòng đã từng bị hằn sâu khó gỡ.
Con đường độc lập, tự chủ, là một con đường khó đi nhưng chẳng phải là không đi được.
Con đường độc lập và tự chủ là con đường vượt tự ngã. Cái ngã cái tôi là cả một quá khứ nhà tù khổng lồ nhốt ta với không biết bao nhiêu xiềng xích khó gỡ, cứ như một mớ tóc rối để lâu ngày quến chặt, càng để lâu càng đanh cứng lại.
Do vậy, bất cứ lúc nào tâm được bình lặng ta cần bắt ngay giây phút đó và sống trong ánh sáng, hầu giúp ta tháo bỏ dần những khúc mắc khó gỡ cho cuộc đời, giúp ta càng được nhẹ nhàng hơn, độc lập hơn, đỡ vướng mắc hơn, trước nhất đối với chính mình rồi mới tới đối với người.
Con đường độc lập tự chủ là con đường tự mình bước dần ra ánh sáng từ con đường hầm u ám lầy lội hôi tanh của quá khứ.
Con đường độc lập và tự chủ là con đường tự cứu lấy mình.
Nguyễn Huỳnh Mai
Huntington Beach 22-04-2016
Gửi ý kiến của bạn