14. CẦN GIỮ NGỌN ĐÈN TRÍ TUỆ.

17 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 46372)
14. CẦN GIỮ NGỌN ĐÈN TRÍ TUỆ.

26-12-2010 – 8 giờ sáng.


Cần phải lòng dặn lòng và tự hỏi là tu tập để đi về đâu?


Để giải thoát?

Để viết nhiều sách?

Để nổi tiếng?

Để cho người hiểu mình?

Để biết mình đi về đâu?

Để có thật nhiều độc giả? thính giả?

Để phục vụ đạo? đất nước, vân vân...


Cần hiểu cái gì là chánh, mà cái gì là phụ và cái gì cần thiết, cái gì không cần thiết.

 

Nếu được cho tất cả các câu hỏi mà rớt câu hỏi đầu thì sao. Tức là không giải thoát. Vậy thì mình đến thế gian này để làm tất cả mọi việc và lại thất bại đường tu giải thoát cho chính mình.

 

Nếu mình thất bại con đường giải thoát cho chính mình thì bắt buộc tất cả các việc khác phải đều rớt hết. Vì mình không giải thoát được cho chính mình thì mình giúp được ai và những gì mình làm mà mình cho là thành công thật ra vô bổ.

 

Hiểu thật rõ như thế thì càng ngày càng phải tập trung về chính bản ngã của mình nhiều hơn là để đào sâu vào sự suy nghiệm và giác ngộ. Nhìn mình kỹ hơn để kiếm tìm những hạt sạn trong chính đôi giày của mình thì con đường đạo mới trở nên vững vàng vì mình không còn đi đứng vấp váp ngả nghiêng.

 

Đạo ở chính mỗi con người, mỗi tín đồ. Mỗi người đều có một ngọn đèn riêng cho chính mình. Tất cả đều phải tự lực tự cường can đảm để vươn lên vượt tự ngã, chính bàn tay mình phải vặn ngọn đèn đó sáng lên.


Chính mình cũng vậy, điều cần nhứt là phải biết dọn mình sạch sẽ để sáng suốt giác ngộ biết rằng mình cũng phải luôn sực tỉnh mà vặn cho ngọn đèn của mình sáng lên.


Tu tập, hành đạo cũng vậy, ta cần luôn nhớ vặn ngọn đèn trí tuệ của mình cho sáng cho cao chớ không phải luôn bận rộn lo vặn đèn cho người mà lại quên để ngọn đèn của mình lu mờ hay tắt ngúm mà không hay.


Việc chánh của người tu, hành đạo là giữ cho ngọn đèn trí tuệ của mình luôn sáng.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880