Năng Lực Bảo Vệ Đường Tu

08 Tháng Ba 201612:01 CH(Xem: 8202)
Năng Lực Bảo Vệ Đường Tu
nguyenhuynhmai.com 2016 13

Nguyễn Huỳnh Mai
(Nhật ký Tâm Linh 10: Trích Sức Mạnh Tánh Không )

Giá trị con người không do người khác đánh giá cao thấp mới có giá trị thật sự.

Cái giá trị thật sự không do sự đánh bóng, ca ngợi, trang trí hay đề cao.

Cái giá trị thật sự không do sự đo lường chấp nhận hay không chấp nhận mà tự thân của nó đã thể hiện là một sự hiếm có, một khả năng tiềm tàng mà càng bị vùi dập, trù yểm, tấn công hay phá hoại vẫn không thay đổi.

Càng được đặt vào lò luyện kim thì cái giá trị thật mới được rèn luyện, thử thách để trở nên tích tụ hơn, cứng rắn hơn, và không còn thay đổi.

Người tu cần được rèn luyện đức tánh nhẫn nhục, sự chịu đựng càng nhiều, sức mạnh tâm linh càng tăng. Nếu không gặp bao trở ngại, thì không vượt được sự đau đớn như một con người thì con đường tìm gặp Chân Sư, chân lý không không xem như xa mù diệu vợi.

Con đường tu của mọi hành giả đều khó như nhau, nhưng đớn đau về thể xác, khó khăn trong đời sống không bao giờ có thể ví bằng sự đau đớn của nội tâm.

Sự đau đớn của thể xác còn có các thuốc chữa trị, làm lắng dịu, hay các kỷ thuật y khoa giúp đỡ.

Nhưng những đau đớn buồn khổ về tâm linh là những khó khăn khó vượt, nó tiềm tàng, kéo dài, lập đi lập lại, lúc đau nhiều, lúc ít, lúc nhớ, lúc quên nhưng kéo dài vô tận và hiện diện khó bứt rời.

Không có sự khủng khiếp nào bằng sự dằn co của nội tâm. Vì có lúc thấy như nhẹ nhàng êm dịu trôi qua, nhưng lúc khác lại quằn quại xâu xé như bị móng vuốt của khủng long bíu chặt khó gỡ.

Tu học không phải là một sự trốn chạy mà cần sự chấp nhận mọi sự vật từ vật chất đến tâm linh như là (as is). Không mơ mộng hão huyền là mình đã vượt được tất cả, và nắm vai trò chủ động, mà phải biết rõ sự lợi hại của các biến chuyển nội tâm để nhìn kỹ, xem kỹ một cách bất động, không bị thúc đẩy để trở nên hành động theo cảm xúc hay tình cảm nhất thời.

Sẽ không thấy ta, hay thấy người rõ rệt để biến thành nghịch cảnh khi mọi việc xảy ra bất ngờ, hay bị đặt vào tình huống khó xử, tiến thoái lưỡng nan, nếu không đạt được chân như.

Chân như hay cái tâm không đó mới giúp ta thấy mọi sự vật quanh mình, một cách rõ rệt không ảo ảnh.

Cái tâm trong sáng chân như lại chứa đựng tất cả một thế giới có cả con người và vạn vật, mà cái thế giới đó không làm chủ được ta, không còn ảnh hưởng để có thể xoay chiều đổi hướng hay làm ta đau khổ, hoặc bị hủy diệt vì sức mạnh của nó.

Chính chân như, sự sáng suốt toàn diện không thay đổi, cái giá trị thật sự tự thân đó, mới có đủ năng lực bảo vệ con đường tu không dời đổi.

nguyenhuynhmai.com 2016 15

Đọc thêm
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 12252)
Nếu ta không định tâm, thức tỉnh và quán chiếu luôn luôn thì cuộc đời ta, tâm thân ta sẽ quay chẳng khác nào cái bông vụ. Nay ta thấy thích người này, mai ta lại thấy ghét và thích người khác hơn. Tâm ta chuyển đổi liên hồi lúc vui lúc buồn bất chợt.
12 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 13109)
Tu tập để cải sửa, buông bỏ, chứ không để nắm bắt mọi cơ hội để nhận, để được, vì chính cái " nhận được" là những xiềng xích cột chặt ta vào bánh xe luân hồi. Hãy buông cái xích sắt mạ vàng ảo giác của tình, tiền, danh vọng hư ảo đó đi, vì nó là nghiệp lực cản bước người tu để giải thoát.
30 Tháng Mười Hai 201212:00 SA(Xem: 12743)
Khi đã chọn con đường tu là ta tu tập để đạt kết quả nhằm được giải thoát khỏi cõi ta bà, chứ không tu học để có một trình độ nào đó để thấy mình hơn người, để dạy người, để làm thầy của người. Tu học tiến hóa để phục vụ, để chia sẻ chứ không phải để dạy, để làm thầy hay dùng sự hiểu biết để làm bàn đạp, làm bước thang leo lên cho hơn người.
27 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 13171)
“Thế giới sẽ biến chuyển, tình thương sẽ phát triển nếu càng ngày càng có những tiếng nói qua các phương tiện truyền thông, qua ngôn ngữ, âm thanh, hình ảnh đầy sáng tạo với những tư tưởng cao đẹp, ngôn ngữ đầy chân tình từ ái đến với con người từ mọi ngõ ngách của mặt đất. Đó là việc xây dựng một thế giới mới an lạc qua các phương tiện truyền thông bác ái."
19 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 14324)
“Mở lòng từ bi không phải là thương người một cách mù quáng mà mở lòng từ bi để làm những gì thật sự có ích cho đạo, cho đời, cho quê hương đất nước. Sự chân thật cũng cần có sự kiên quyết, kiên trì và lòng quả cảm đi đúng con đường mà mình đã nhìn ra, để quyết định theo đuổi với bất cứ giá nào, dù có khó khăn trở ngại. ( ảnh hoa sen của Quốc Sĩ)
26 Tháng Tám 201212:00 SA(Xem: 13034)
"Trong bất cứ thời đại nào, người ta rất khó nhận diện được người hy sinh thật sự. Người hy sinh thật sự không tìm cách cho mình nổi bật trong đám đông, trong cộng đồng, hay bất cứ nơi đâu, cho dù vì lý do gì. Cái lý do để nổi bật, để nổi tiếng đều là sự giả tạo. Cái thật tự nó có giá trị, không vì sự khen tặng, tung hô. Cái thật không đem một nguồn lợi nào cho bản thân mới có giá trị thật sự, mới đóng góp thật sự cho đời sau."
16 Tháng Tám 201212:00 SA(Xem: 12927)
"Ngày nào mà tâm bình đẳng chưa đạt được, thì sự phục vụ đạo pháp giống như ta đứng dưới chân núi mà nhìn lên đỉnh núi. Muốn bước lên đỉnh núi ta phải trút bỏ những cục đá đang đeo trên người.Những tham sân si hỉ nộ ái ố. Núi non hiểm trở cao vòi vọi, muốn tiến lên thân tâm ta phải nhẹ nhàng thì ta mới không trèo lên té xuống. Đá càng nhiều càng nặng, ta càng té nặng té đau. Có khi rớt vào vực sâu thẳm khó vượt lên trở lại chân núi."
06 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 14404)
Hãy trở về với riêng ta nơi khu vườn để hái trái lành đã dành riêng tặng cho ta. Hãy rũ bỏ cho tâm thức trống không để trái lành tỏa hương thơm ngát. Vậy, Phật tánh giúp ta giác ngộ, giúp cho ta gặp lại ta. Phàm tánh giúp cho tim ta mở rộng với sự hiểu biết người, thương người và thấy ta và người là một với đầy đủ cảm quan và giác quan.
24 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 14191)
Ta tu tập để tự giải hơn là tu để quên, vì càng quên, càng tránh né thì càng nhớ thêm rõ nét. Vậy thì tu không phải để đè nén, để làm bộ quên, làm bộ bao dung, làm bộ từ bi hỉ xả. Tu là để biết mình và người, để hành xử đúng khi va chạm mỗi khi gặp việc gì dù vui, buồn, ta cũng không quên ta...
15 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 14863)
Hãy trở về vĩnh viễn với âm thanh của nội tại. Trở về với chính ta, với hơi thở ta trong mỗi giây phút. Trở về với chính ta để ta sống trọn đời sống mà chính ta đã lựa chọn. Một đời sống không ảo tưởng. Một đời sống thật tràn đầy và mạnh mẽ với ý chí đối đầu với mọi khó khăn, mọi màn lớp của vở kịch trong đời sống. Hãy trở về với chính ta để ta sống một đời sống không ảo tưởng.
1,863,880