- Dẫn Nhập: Nhà Xuất Bản Cửu Long
- 1. Con Đi Ngoài Bắc Thăm Ba
- 2. Lính Việt Nam Cộng Hòa Trả Lời Truyền Hình Mỹ
- 3. Giáo Sư Phạm Kim Vinh nói chuyện với báo Chí Mỹ về chiến tranh Việt Nam
- 4. 3 Năm Tủi Nhục 28 Tháng Tù Cải Tạo
- 5. Anh Hùng Biệt Cách Dù
- 6. Anh Hùng Biệt Cách Dù II
- 7. Hãy Tự Phong Dũng Sĩ
- 8. Tưởng Niệm Ngày Mất Nước
- 9. Tiếng Quốc Ca Rền Vang Sông Núi
Các bạn đừng buồn mà hãy tự hào về quá khứ của mình. Các bạn hãy trang trọng tự phong cho mình chức Dũng Sĩ.
Hãy để cho lương tâm của các bạn ban cho bạn những huy chương, những bằng tưởng lục, những chức tước với những giá trị đích thực của nó.
Bạn đừng buồn bả rút mình trong xó tối mà hãy mở cửa cho ánh sáng tràn vào căn phòng, tràn vào tâm tư, chói sáng đầu óc và thân thể bạn.
Bạn hãy xoa vào những phần mất mát trên thân thể mình, những vết thương bị bom đạn tàn phá. Chỉ có chính bạn, chính lương tâm của bạn mới biết rõ những đóng góp bằng mồ hôi và xương máu của bạn đối với quốc gia, quê hương tổ quốc bạn.
Riêng các bạn sắp sửa bước vào ngành truyền thông. Xin các bạn hãy suy nghĩ cho kỹ. Nếu các bạn nghĩ rằng có thể hành nghề một cách trung thực có lương tâm với lý tưởng phục vụ cộng đồng, quốc gia hay rộng hơn là nhân loại thì bạn hãy bước vào. Nếu bạn nghĩ rằng mình sẽ bị ảnh hưởng của đám đông, có thể bẻ cong ngòi bút vì một áp lực nào đó xin bạn hãy chọn một ngành khác.
Vì sao?
Vì sức mạnh của ngành truyền thông, nhất là ở Hoa Kỳ, có thể giúp cho loài người tiến bộ, bao nhiêu trẻ nghèo đói ở Phi Châu được giúp đỡ, có thể giúp cho một trận chiến được toàn thắng. Nhưng nó cũng có thể tàn phá cả một quốc gia và đưa đất nước đó đi đến họa diệt vong. Đó là quốc gia nhỏ bé đau thương, chiến tranh triền miên của chúng tôi. Đất nước Việt Nam!
Đất nước nhỏ bé của chúng tôi mỗi giây phút đều có hàng triệu người rên xiết dưới chế độ cộng sản. Vậy mà ngành truyền thông của Mỹ hoặc là bỏ quên hay vẫn tiếp tục chiếu những chương trình bóp méo sự thật.
Là một nhà báo Việt Nam, tôi tức giận giới truyền thông Mỹ vô cùng. Tôi nghĩ họ có trách nhiệm và bổn phận phải phục hồi chánh nghĩa cho người lính Việt Nam Cộng Hòa, và họ phải có phận sự phục hồi danh dự cho những cựu quân nhân Mỹ đã tham chiến tại Việt Nam. Những người bất đắt dĩ đã phải thua trận và sống trong đau khổ tủi nhục vì sự thiếu lương tâm bóp méo sự thật của họ.
Sự trung thực là một cá tính không thể thiếu của một nhà báo, của một người mang sứ mệnh truyền thông đại chúng với đầy đủ lương tâm chức nghiệp để phục vụ SỰ THẬT.
Nhiều lần tôi tự hỏi, những người đã dùng ngòi bút của mình, kỷ thuật làm phim hay thực hiện những chương trình truyền hình để bóp méo sự thật hay hướng dư luận theo một nhóm có thế lực nào đó. Liệu lương tâm của họ có bằng an khi thấy cả một dân tộc bị chết chóc tù đầy, cả một thế hệ trẻ thiếu dinh dưỡng, thất học ốm đau đói khổ?
Nếu có nhân tính họ phải trả lời câu hỏi này với chính họ!
19-6-1991