Vòng Sơ Kết

12 Tháng Tám 200612:00 SA(Xem: 15354)
 Vòng Sơ Kết
Để bắt đầu cuộc thi Hoa Hậu Áo Dài, cô Lê Thị Hải, người có nhiệm vụ hướng dẫn các thí sinh ra trình diễn chiếc áo tứ thân và chiếc khăn mỏ quạ. Với khuôn mặt xinh xinh, thân hình mảnh mai và một dáng đi uyển chuyển, cô Hải đã dấy lên một tràng pháo tay nồng nhiệt của khán giả.

Phải công nhận Hội Sinh Viên Long Beach đã cố gắng khá lớn trong việc chọn địa điểm cho cuộc thi áo dài của họ. Hí viện trình diễn thời trang hình bán nguyệt rất rộng và sang, với một sân khấu trang trí thật lộng lẫy, cùng với giàn đèn và hệ thống âm thanh tối tân. Nhờ thế, họ đã không vấp phải những trục trặc kỹ thuật như một số ban tổ chức khác.
Để kéo dài giây phút hồi hộp của các thí sinh chưa từng bước lên sân khấu, là vũ khúc Ngựa Hồng do các nữ sinh viên trường Long Beach trình diễn. Sau đó là tiếng đàn dương cầm của Mặc Dung và tiếng kèn Saxo của Thanh Lâm. Hai anh đã song tấu bài A Time For Us, một bản nhạc mà giới trẻ không quên được sau khi xem phim Roméo et Juliette tại rạp Rex Sàigòn ngày nào.

Với mục đích tạo nụ cười cho các khán giả trẻ con, Ngọc Phu đã đưa các khán giả người lớn trở về một trại gà miền quê với tiếng gà cục tác vào buổi sáng tinh sương, tiếng vịt giành ăn nghe cạp cạp, tiếng heo ót ét và en ét khi bị cắt cổ rồi lịm dần cho đến chết. Ngọc Phu cũng gợi nhớ lại tiếng chó sủa vang vang, nơi đầu làng vào lúc chạng vạng tối hay tiếng sủa của chú bẹc giê sau cổng sắt khi người ăn mày rách rưới tiến đến gần ngôi biệt thự. Ngọc Phu đã làm cho các người cha nhớ lại giây phút rạo rực khi nghe tiếng trẻ khóc tu oa vang vang từ phòng sanh và người mẹ thở phào nhẹ nhỏm nhìn đứa con nhỏ nhỏ xinh xinh còn đỏ hỏn của mình.

Nhạc cảnh Hòn Vọng Phu là tiết mục kế tiếp, đã nói lên hào khí của chàng thanh niên áo lam, tung hoành giữa trận địa, tay vung gươm, đánh rạp quân thù, và người thiếu phụ tóc dài áo nâu, tay bế con mãi mãi đợi chờ. Với khuôn mặt dắn dỏi, lối diễn xuất vững và rất tự nhiên anh sinh viên trường Long Beach đã đóng trọn vai trò của mình. Tuy nhiên có vài khán giả khúc khích cười vì đôi giày cao gót vẻ Mỹ hóa của anh. Nếu anh mang đôi giầy màu đen thay vì màu nâu, anh sẽ thành công hơn. Ở đoạn chót, tấm phông có hình vẽ nhiều màu sắc đã làm chìm đi hình ảnh người thiếu phụ bồng con trên núi.

...Và đây, giây phút hồi hộp đã đến. Mười sáu nữ sinh uyển chuyển trong chiếc áo dài Việt Nam, tay cầm đóa hoa trắng lần lượt đến trước máy vi âm tự giới thiệu tên của mình. Sau đó, các cô lần lượt bước ra sân khấu hình chữ T để phô bày chiếc áo, sắc đẹp, tướng đi và nụ cười trước khán giả và ban giám khảo. Ban giám khảo gồm một người Mỹ, họa sĩ Nguyễn Văn Mộch, ca sĩ Khánh Ngọc, bà Thanh Huyền, cựu chủ nhiệm báo Đuốc Miền Tây tại Cần Thơ và anh Nguyễn Văn Chi, phó chủ tịch hội sinh viên Long Beach.

Tuy là lần đầu trình diễn trước hàng ngàn khán giả và mặc dầu phần đông đều ở lứa tuổi từ 15 đến 18, các cô đã đi đứng khá tự nhiên. Trong 16 nữ thí sinh, có khoảng năm cô sinh trưởng tại Sàigòn; còn các cô khác quê ở Kiên Giang, Cần Thơ, Gia Định, Đà Nẵng, Phan Thiết và Nam Vang. Có năm cô đang sống tại Hollywood, hai cô ở Orange County, hai cô ở San Bernadino và một số khác ở vùng Santa Monica, San Diego, Long Beach và Ontario.

Tuy đang sống ở một môi trường rất khó tìm một tiệm may áo dài cho vừa ý, các cô cũng có những chiếc áo, chiếc quần được may cắt vừa vặn và khéo léo. Trong khi các cô đi lại trước khán giả, xướng ngôn viên đã cho biết sở thích, ngành học và ước vọng tương lai của từng cô. Theo tài tử Ngọc Phu thì một nam khán giả đã nhờ anh thêm câu “thích bơi lội, du lịch và... ăn bò nhúng dấm” vào sở thích của một cô thí sinh mà anh ta đã quen.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Chín 2004(Xem: 40953)
1,863,880