37. Ta chiến thắng ta

03 Tháng Mười 200712:00 SA(Xem: 74442)
37. Ta chiến thắng ta

3-1989

Kể từ đây ta sẽ nghĩ nhiều hơn đến chân trời mở rộng trước mắt ta. Ta đã thức nhưng tại sao thỉnh thoảng ta vẫn ngủ quên, tự xô đẩy mình vào những vòm trời u ám xám xịt đầy những giận hờn buồn phiền, đầy những hỉ, nộ, ái, ố, những vùng kỷ niệm u uất đau buồn. Tất cả những u ám chỉ là những đám mây trôi qua và không quay trở lại. Sự thức giác phải là sự bừng sáng chan hòa chứ không phải là sự chớp tắt trong đôi phút.

Sự trở đi trở lại nếu có là vì ta ươn hèn, yếu đuối, nhỏ nhen, hạn hẹp. Hãy để cho tâm hồn đầy từ ái mở rộng trong ta, phủ đầy ta, chói lòa không bị khuất phục.

Sợi chỉ mong manh ngăn chận sự hạn hẹp và lòng từ ái từ đây sẽ trở thành bức tường thành vững mạnh ngăn cản không cho sự hạn hẹp lan tràn phá hủy. Nó phải là bức tường thành kiên cố, nó phải như sắt, đá, không thiêu hủy phá vỡ được.

Ta phải thật sự chiến thắng ta, thắng cái ngã hạn hẹp của ta để từ đây hai tay ta ôm cả một chân trời mới. Chân trời mới chỉ có sự bác ái và sáng tạo, sự quân bình, chân như, sự yêu thương tràn trề như sóng biển mãi mãi không ngưng.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880