41. CÁNH CỬA NGÀN CÂN CỦA ĐẠO
6-12-2020 – 9 giờ đêm
Trong sự tu học, việc thiết yếu là theo dõi quán chiếu mình. Theo dõi để xem những biến chuyển tâm thân ý, chứ không phải theo dõi để cho rằng mình tiến hay mình lùi, vì đó là sự cho điểm chính mình, và điều này nên tránh, và nếu cần nên đoạn tuyệt nó ngay.
Tự cho điểm mình là một sai lầm lớn của hành giả trên tiến trình tu học. Khi tự cho điểm là mình rời xa mình, mình đang buông bỏ con đường tu học để bước ra với đời, với một đầu óc so sánh, dù là tự so sánh chính mình. Mình sẽ vấp một sai lầm rất lớn, là khi mình cho rằng mình tiến và vui mừng về trình độ tu học và hiểu đạo sâu xa của mình, là lúc đó mình đã tự mãn và đào mồ chôn lý tưởng cao đẹp của mình đi.
Trước khi tìm được lẽ đạo và quyết chí thực sự bước hẳn vào con đường đạo, mình chỉ là một kẻ mộng du không hơn không kém. Bước vào đạo là rời khỏi giấc mơ đời mà mình đã tưởng là thật, để bước vào một cuộc đời thật, và tâm mình, mắt mình luôn nhìn xuyên thấu cái Thật, cái không thay đổi, không chuyển biến, và không thể luận bàn.
Cửa đạo là một cánh cửa rắn chắc khó mở mà hành giả quyết tâm tu phải vượt bao trở ngại nội tâm, và phải quán sát tận tường chính mình, bằng không hành giả sẽ luôn mở những cánh cửa giả, cánh cửa của ảo ảnh. Cứ tưởng mở cửa bước vào đạo, hóa ra vẫn luôn ở chốn trầm luân của đời.
Phải nhìn rõ mình rồi mới trì công, dùng hết sức bình sanh để mở cánh cửa ngàn cân của đạo.
Gửi ý kiến của bạn