78. Nhu cầu cấp bách ưu tiên thường nhật (16-10-08)

05 Tháng Tư 200512:00 SA(Xem: 72014)
78. Nhu cầu cấp bách ưu tiên thường nhật (16-10-08)
16-10-08 – 1:00 giờ sáng

Trên con đường tu học và hành đạo, thực hiện sứ mạng, ta thường có những nhân duyên trường kỳ và đoản kỳ.

Nhân duyên đến, đi, trường kỳ hay đoản kỳ đều có nguyên do để cho ta có cơ hội học hỏi, triển khai tâm thức và ý thức đạo.

Duyên đến và đi, nhưng ta cần giữ được tâm không, tức không động tâm vui buồn vì sự đến hay đi đó. Khi nó dứt ta không nên níu kéo hay tiếc rẻ. Khi nó đến dù tốt xấu, đem đến vui hay buồn, bi quan hay lạc quan đều có nguyên do của nó, ta không vì thế mà thất vọng hay hy vọng. Vì trên con đường đạo có khi nhìn mặt hữu vi thì con người cho là xấu là bi quan, nhưng nó đem lại nhiều lợi lạc cho tâm thức ta hơn là nhiều việc vui vô bổ.

Chỉ có sự bình an trong tâm hồn không bị vui hay buồn làm xáo trộn ta mới có khả năng phát huệ để nhìn rõ con đường phải đi, công việc phải làm, phải tiếp tục không ngừng nghỉ.

Tất cả sự hài lòng lẫn không hài lòng trong cuộc sống không thể so sánh được với hạnh phúc tràn đầy của suối nguồn sáng tạo bất tận của điển thiêng tuôn tràn mạnh mẽ không nguôi của tâm thức đạo mầu.

Suối nguồn mầu nhiệm của Mật Giáo Tâm Truyền thiêng liêng là một nguồn vui vô bờ bến mà ta có uống mãi cũng không hết khát khao trong cuộc sống con người thường nhật. Đó là niềm an ủi vô bờ bến của thiêng liêng ban cho và cũng nhờ nó ta mới có đủ nghị lực, tâm lực bước mãi tới, mỗi khi bị chùn bước bởi những trở ngại của đời sống.

Sự chân thật và trực diện vấn đề đối với đạo, đối với đất nước mới là một nhu cầu cần thiết. Trong hoàn cảnh không có cơ hội trao đổi trực tiếp ta đã dùng ngòi bút để đối thoại, tuy gián tiếp nhưng hữu hiệu, vì người đọc, kẻ khác chánh kiến, lý tưởng, ý thức hệ có dịp chiêm nghiệm, suy nghĩ, thẩm thấu nhờ thời gian.

Bao nhiêu bài viết là bấy nhiêu vấn đề từ đạo, đến đời, đến chánh trị văn hóa và lịch sử địa dư cần tháo gỡ. Từ bất đồng nghịch lý dần dà sẽ đi đến sự đồng thuận trong sự bảo vệ phục hồi đạo pháp và dân tộc. Không có gì mà ta phải tránh né. Ta càng chân thật không tránh né thì bài ta viết và sách ta xuất bản mới có giá trị vì nó không nhằm vào lợi ích cá nhân mà nó nhằm vào mục đích chung cho dân tộc, cho tha nhân.

Khi ta biết sự chiêm nghiệm, sáng tạo là để đưa ra những công thức, công trình có lợi chung cho tổng thể thì ta cần mạnh dạn tiếp tục và tiến bước không còn nghi ngại hoang mang nữa.

Viết sách, xuất bản sách, soạn sách theo chủ đề phù hợp với nhu cầu dân tộc, đạo pháp, đất nước. Đó là nhu cầu cấp bách ưu tiên trong đời sống thường nhật.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880