SỰ TỰ HẠI KHI NUỐI TIẾC QUÁ KHỨ

31 Tháng Mười Hai 201711:44 SA(Xem: 7839)
SỰ TỰ HẠI KHI NUỐI TIẾC QUÁ KHỨ

decoration_2014_14-content



(trích Nhật ký Tâm Linh 10:  Sức Mạnh Tánh Không )

Khi tuổi già muốn tâm được an bình và hạnh phúc, cần cho phép mình sống một cách tự do, tức bớt buộc tội và phê phán mình trong mỗi hành động và tư tưởng.

Mỗi giai đoạn của cuộc đời đều thay đổi, thay đổi nhiều nhất là do sức khỏe của mình và sự giới hạn của khả năng làm việc bởi cơ thể đã bị lão hóa không còn năng động, dẻo dai, dài sức như khi còn trẻ.

Người viết thì ngồi lâu mỏi tay, mỏi chân hay đau vai, đau lưng, mỏi mắt. Sự chú tâm, suy nghĩ cũng yếu đi. Tất cả công việc làm đều có tính cách ngắn hạn.

Nếu không hiểu được sự giới hạn của mình từ ăn uống, đi đứng, làm việc thì sẽ gây sự thất vọng đối với chính mình và tự chấp lấy mình, tự phê phán, tự trách mình.

Sự tự chấp, phê phán, trách móc mình sẽ hại cho sức khỏe và sự sáng tạo của mình.

Mọi việc đều sẽ dễ dàng hơn nếu mình biết tự điều chỉnh sinh hoạt của đời sống lúc tuổi già để không trở nên buồn bã vì nghĩ rằng mình xuống dốc hay kém khả năng làm việc, sáng tạo hơn xưa.

Chính sự tự trách và tự ràng buộc mình với khuôn mẫu của mình khi còn trẻ mới là sợi dây trói mình lúc về già.

Sống, thở, suy nghĩ, đi đứng, nằm ngồi phải tùy theo thời gian và tuổi đời. Viết được một bài hay, xem một cuốn phim, đi nghe nhạc, đọc tin tức hàng ngày trên báo chí, hay xem, nghe ti vi radio hoặc cúng lạy, ngồi thiền. Tất cả những sinh hoạt trên đều được đánh giá một cách bình đẳng vì tất cả đều giúp cho người già được vui, được nối kết với thế giới nội tâm lẫn ngoại cảnh

Người già cần sống cởi mở với chính mình để rồi từ đó mới cởi mở với người xung quanh. Khi ta thoải mái với chính mình thì tự động rồi sẽ vui vẻ, hòa hợp với mọi người, với con cháu của mình.

Khi buông xả với chính mình tâm ta mới có sự bình an, không tiếc nuối quá khứ và không lo sợ tương lai.

Người già hay bị dằn vặt với chính mình khi nuối tiếc quá khứ nên quên đi đời sống hiện tại. Đó là điều hại nhất cho đời sống của người già.

decoration_2014_13-content

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Chín 20151:17 CH(Xem: 8006)
Tu tập để trở nên một Chân Nhân Thiện Tánh sáng trong, nhưng mấy ai thật sự có can đảm để bước vào đời sống của chân nhân, hay sắp trở nên chân nhân thì ngừng lại và thối lui hay quay ngược lại đời sống của người máy, người của dân gian.
18 Tháng Chín 201512:55 CH(Xem: 7382)
Tất cả những va chạm trong đời sống đều giúp cho ta gạn lọc tâm thân ý nếu ta biết xem đó là những cơ hội để tự kiểm, quán chiếu lại những sai lầm dù là vô ý, vô tình của sự lơ là thiếu tỉnh thức.
07 Tháng Bảy 201512:06 CH(Xem: 8232)
Muốn tránh động tâm ta cần trở nên một khán giả trong đời sống của chính mình. Mỗi giờ, mỗi khắc trôi qua là những đoạn phim ngắn. Sống với tánh không ta mới không ngủ quên khi làm nhân chứng của thời đại, của đời sống mà mình có liên quan mật thiết với tất cả biến chuyển trong thời gian tại thế.
05 Tháng Mười 201412:00 SA(Xem: 9690)
Tu tập để biết được hạt giống hay niệm khởi khi nó nhớm nẩy mầm nơi tâm thức ta là một kết quả tốt. Nhưng ta cần tu tập thường xuyên và chăm chỉ hơn trong đời sống để ta có thể lựa được hạt giống tốt trước khi nó nẩy mầm, hay niệm khởi nào sanh ra cây xanh, lá tốt, quả ngọt, rễ quý có thể làm nên thuốc tốt hơn là rễ mọc, ung thúi.
05 Tháng Mười 201412:00 SA(Xem: 8680)
Ta đang sống, nhưng phải đặt ta trước sự chết sắp xảy ra trong phút chốc, vẫn còn kịp để giác ngộ, để dứt khoát phải đổi thay, để có cơ may hướng thượng, nhằm cho mình có thể chuyển hóa sang một cuộc sống mới trong lành hơn, hạnh phúc hơn.
05 Tháng Mười 201412:00 SA(Xem: 8768)
Một tôn giáo không thể duy trì và phát triển nếu thiếu tín đồ giữ đạo, sống đạo và phát triển đạo theo thời gian và sự tiến bộ, thay đổi của con người. Người sống đạo cùng sống với con người, hòa với con người và đạo cùng sống và phát triển theo con người.
27 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 10446)
Một điều khá quan trọng trong đời sống tu học là cần nghiêm túc đối với chính mình. Nếu không biết nghiêm túc đối với chính mình, mình rất dễ đi lạc đường vì thay vì mình hành xử, ăn nói hành động theo sự hiểu biết tu học của mình thì mình lại hành xử theo người khác hoặc muốn người khác xem trọng mình và đánh giá cao mình.
08 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 9249)
Người già có tu, có thiền định, có quán chiếu, có theo dõi sẽ giúp cho tâm thân ý được điều chỉnh đồng bộ để có thể hòa hợp, tuy chậm lại, nhưng tránh sai lầm, phỏng đoán sai, thiếu sáng suốt, không bắt kịp những hành động hay lời nói sai quấy.
08 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 8029)
Để trở nên một người bình an, nhẹ nhàng an lạc, người tu cần phải chấm dứt con đường của người kịch sĩ, mà phải đốt ngọn đuốc tâm thức lên, chấp nhận mọi việc đến với mình dù hài lòng, lẫn không hài lòng. Đó là con đường của một dũng sĩ.
02 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 8115)
Muốn thẳng tiến trên con đường tu ta còn cần phải tránh “ngủ quên trên chiến thắng”. Ta thấy rõ mình sắp đến bên kia ngọn núi, nhưng nếu mừng rỡ, vội vàng đi nhanh cho mau tới mức, hay thấy sắp tới nơi rồi lơ là, ta cũng có thể bước trật và trợt chân té nhào, uổng bao công trình đã cố gắng vượt nguy hiểm, khó khăn rồi chỉ một phút chốc đã tan theo mây khói.
1,863,880