MỘT CON ĐƯỜNG ĐỘC LẬP VÀ TỰ CHỦ

31 Tháng Mười Hai 201711:25 SA(Xem: 6649)
MỘT CON ĐƯỜNG ĐỘC LẬP VÀ TỰ CHỦ

IMG_2286 

 

https://nguyenhuynhmai.com/a2475/suc-manh-tanh-khong


Điều khó nhất của một người tu giải thoát là chọn cho mình một con đường độc lập và tự chủ.

Muốn sống cuộc đời độc lập và tự chủ phải trau dồi nghị lực, tâm lực và dũng lực. Nếu không có hùng tâm dũng chí để cắt đứt mọi dây mơ rễ má đã cột chặt tâm hồn, thể xác mình thì mình cứ phải ngụp lặn trong bể khổ của trần gian. Nếu tiếp tục, ta sẽ giống một kẻ mới học lội, ngụp lặn mãi và bơi tới bơi lui cũng không được, có khi còn hụt hơi, chìm sâu dưới đáy nước không ngoi lên nổi nữa.

Con đường đạo luôn bị trì trệ chỉ vì mình không biết mình, mình nhìn sai về mình, và mình cứ tự cột chặt mình với nhiều gốc rễ mà chính ra mình không liên hệ hay bổn phận.

Cái nhìn sai về mình, nhận đinh sai về mình, đã khiến mình tự trói chân tay, đầu óc, rồi mình tự nhốt mình vào một loại nhà tù ảo tưởng.

Nếu tu tập mà trí mãi nhốt mình vào quá khứ, vào cái nhà tù ảo tưởng thì mãi mãi không có lối thoát. Mãi mãi sự giác ngộ, sáng suốt mà mình tưởng đã gặp, đã thấy, đã nếm đó cũng chính là ảo giác.

Sự tu học, sự giác ngộ, sự thức tỉnh có cả nghìn trùng lớp lớp, nghìn trùng cấp bậc mà mình phải học và học mãi cho đến ngày lìa đời.

Nếu không có kẻ đập vào đầu mình hay mình tự đập vào mình để thức giác thì mãi mãi mình vẫn là kẻ mộng du. Mộng du của một kẻ thỉnh thoảng cứ tưởng mình là sáng suốt.

Phải hiểu là có lúc mình ngủ trong thức, mà cũng có lúc mình thức trong ngủ. Ánh sáng lóe lên rồi chợt tắt như những sát na mà chỉ trong một khắc đó ta có thể trợt chân bắt bóng.

Phải thu hết can đảm để đập cho tan cái nhà tù ảo tưởng mà mình cứ sống mãi loanh quanh trong đó, để mạnh mẽ bước ra chọn cho mình một con đường riêng độc lập và tự chủ.

IMG_2294

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 14553)
"Ngày nào mà tâm bình đẳng chưa đạt được, thì sự phục vụ đạo pháp giống như ta đứng dưới chân núi mà nhìn lên đỉnh núi. Muốn bước lên đỉnh núi ta phải trút bỏ những cục đá đang đeo trên người. Những tham sân si hỉ nộ ái ố. Núi non hiểm trở cao vòi vọi, muốn tiến lên thân tâm ta phải nhẹ nhàng thì ta mới không trèo lên té xuống. Đá càng nhiều càng nặng, ta càng té nặng té đau. Có khi rớt vào vực sâu thẳm khó vượt lên trở lại chân núi."
05 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 13825)
"Muốn hành đạo thật sự ta phải chấp nhận "những cái không muốn xảy ra" xảy ra để học hỏi những khó khăn, biến động, để cái thức học hỏi. Học hỏi những gì chưa được khám phá về ta để phát triển toàn vẹn con người ta trong những giây phút bất biến."
05 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 14088)
"Khi ta còn nhìn, nghe, thấy với nhận xét, thấy hay thấy dở, thấy sai thấy đúng, là đầu óc còn suy luận, so đo, cân nhắc, thương ghét còn, và chính những điều này đã làm tâm ta náo loạn, tạo ra những cử chỉ, hành động và lời nói tạo nhân quả và nghiệp lực."
05 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 13637)
"Ta sống cho đời sống của mình hay sống như thế nào để mọi người hài lòng ca tụng? Nếu muốn được ca tụng ta hãy tiếp tục làm xác chết."
05 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 14166)
"Tôi cầu nguyện Ơn Trên cho ngọn bút yếu mềm của tôi có thêm năng lực để phục vụ Quê hương, Đạo pháp, cùng góp sức với đồng bào, đồng đạo phục vụ dân tộc Việt Nam, để lại được sống những ngày thanh bình hòa lạc, trên đất nước thân yêu... "
1,863,880