KHI NHẬN BIẾT GIÂY PHÚT TỬ TA BUÔNG NGAY NGHIỆP CHƯỚNG

05 Tháng Mười 201412:00 SA(Xem: 8707)
KHI NHẬN BIẾT GIÂY PHÚT TỬ TA BUÔNG NGAY NGHIỆP CHƯỚNG

photo_tran_quoc_si_11-content

Những ám ảnh về chính mình như những dấu ấn khằn sâu vào tâm não, trí óc, máu huyết, từ cách ăn nói, đi đứng, nằm ngồi, lại cộng thêm không biết bao nhiêu điều học hỏi từ mắt thấy tai nghe trong cuộc sống khiến ta trở nên một con người quá cồng kềnh, quá nặng nề, đôi khi còn nặng mùi xú uế.

Mỗi ngày ta không biết đã khuân khối nặng nề đó trong cuộc sống và ta bị nó kềm chế, điều khiển khiến ta bước đi những bước chân vô định.

 

Ta thường hay suy nghĩ và lựa chọn hướng đi cho chính mình, nhưng có đúng là hướng đi của ta thực sự giúp cho ta có một đời sống nhẹ nhàng, giải thoát hay ta lại càng bước càng mang theo nhiều gông cùm thêm hơn?

Cái khối nặng nề đó quá gần gũi, thân thiết, ta yêu thương nó vì cho nó là ta. Đã bao năm ta nâng niu chiều chuộng khối u đó, nay muốn rời khỏi nó, vất nó qua lề đường để nhẹ nhàng tiến bước, quả không phải là một việc dễ làm.

Ai cũng hiểu câu “nhân chi sơ tánh bổn thiện”, con người mới sanh ra trong sáng nhẹ nhàng đầy thiện tánh, chưa nếm mùi đời.

Biết được ta hiện nay đã bị đồng hóa với khối u nặng nề kềm chế, ta muốn trở lại với tánh thiện sáng trong không thành kiến về mình, về người, không mang bao nhiêu thói đời, thói quen, tật xấu, đầy giận hờn buồn tủi, ganh ghét tốt xấu, thì cả một hành trình gian lao mới cộng với một sự can đảm chặt đứt sợi dây ràng buộc kềm hãm tâm thân ý.

Sự quả cảm muốn trở lại trạng thái trong sạch phải lớn, phải mạnh, như trong cơn hấp hối trước tử thần, như trước phút giây sanh-tử.

Ta đang sống, nhưng phải đặt ta trước sự chết sắp xảy ra trong phút chốc, vẫn còn kịp để giác ngộ, để dứt khoát phải đổi thay, để có cơ may hướng thượng, nhằm cho mình có thể chuyển hóa sang một cuộc sống mới trong lành hơn, hạnh phúc hơn.

Đừng nghĩ ta còn có một cuộc sống dài để hưởng thụ, mà hãy thức giác là sanh tử trong mỗi hơi thở. Hơi thở vào và ra là sanh, nhưng giữa hai hơi thở là tử. Đó là khoảng thời gian ngắn nhất giúp ta thức tỉnh, vì hơi thở dứt là ta chết.

Ai cũng tưởng là ta đang sống, nhưng không biết rằng ta đang sống và đang chết song hành. Ta càng bắt được giây phút tử càng nhiều ta càng tự giác và tỉnh ngộ để sớm trở về con người trong sạch khi mới sanh ra của ta, để buông dần gánh nặng ngàn cân của khối u xấu xí mà ta mang nặng gần suốt cuộc đời của mình.

Lúc nhận biết giây phút tử trong đời sống, ta lập tức buông ngay được nghiệp chướng.

dsc03406-content-thumbnail

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 12234)
Nếu ta không định tâm, thức tỉnh và quán chiếu luôn luôn thì cuộc đời ta, tâm thân ta sẽ quay chẳng khác nào cái bông vụ. Nay ta thấy thích người này, mai ta lại thấy ghét và thích người khác hơn. Tâm ta chuyển đổi liên hồi lúc vui lúc buồn bất chợt.
12 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 13096)
Tu tập để cải sửa, buông bỏ, chứ không để nắm bắt mọi cơ hội để nhận, để được, vì chính cái " nhận được" là những xiềng xích cột chặt ta vào bánh xe luân hồi. Hãy buông cái xích sắt mạ vàng ảo giác của tình, tiền, danh vọng hư ảo đó đi, vì nó là nghiệp lực cản bước người tu để giải thoát.
30 Tháng Mười Hai 201212:00 SA(Xem: 12730)
Khi đã chọn con đường tu là ta tu tập để đạt kết quả nhằm được giải thoát khỏi cõi ta bà, chứ không tu học để có một trình độ nào đó để thấy mình hơn người, để dạy người, để làm thầy của người. Tu học tiến hóa để phục vụ, để chia sẻ chứ không phải để dạy, để làm thầy hay dùng sự hiểu biết để làm bàn đạp, làm bước thang leo lên cho hơn người.
27 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 13156)
“Thế giới sẽ biến chuyển, tình thương sẽ phát triển nếu càng ngày càng có những tiếng nói qua các phương tiện truyền thông, qua ngôn ngữ, âm thanh, hình ảnh đầy sáng tạo với những tư tưởng cao đẹp, ngôn ngữ đầy chân tình từ ái đến với con người từ mọi ngõ ngách của mặt đất. Đó là việc xây dựng một thế giới mới an lạc qua các phương tiện truyền thông bác ái."
19 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 14313)
“Mở lòng từ bi không phải là thương người một cách mù quáng mà mở lòng từ bi để làm những gì thật sự có ích cho đạo, cho đời, cho quê hương đất nước. Sự chân thật cũng cần có sự kiên quyết, kiên trì và lòng quả cảm đi đúng con đường mà mình đã nhìn ra, để quyết định theo đuổi với bất cứ giá nào, dù có khó khăn trở ngại. ( ảnh hoa sen của Quốc Sĩ)
26 Tháng Tám 201212:00 SA(Xem: 13029)
"Trong bất cứ thời đại nào, người ta rất khó nhận diện được người hy sinh thật sự. Người hy sinh thật sự không tìm cách cho mình nổi bật trong đám đông, trong cộng đồng, hay bất cứ nơi đâu, cho dù vì lý do gì. Cái lý do để nổi bật, để nổi tiếng đều là sự giả tạo. Cái thật tự nó có giá trị, không vì sự khen tặng, tung hô. Cái thật không đem một nguồn lợi nào cho bản thân mới có giá trị thật sự, mới đóng góp thật sự cho đời sau."
16 Tháng Tám 201212:00 SA(Xem: 12921)
"Ngày nào mà tâm bình đẳng chưa đạt được, thì sự phục vụ đạo pháp giống như ta đứng dưới chân núi mà nhìn lên đỉnh núi. Muốn bước lên đỉnh núi ta phải trút bỏ những cục đá đang đeo trên người.Những tham sân si hỉ nộ ái ố. Núi non hiểm trở cao vòi vọi, muốn tiến lên thân tâm ta phải nhẹ nhàng thì ta mới không trèo lên té xuống. Đá càng nhiều càng nặng, ta càng té nặng té đau. Có khi rớt vào vực sâu thẳm khó vượt lên trở lại chân núi."
06 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 14398)
Hãy trở về với riêng ta nơi khu vườn để hái trái lành đã dành riêng tặng cho ta. Hãy rũ bỏ cho tâm thức trống không để trái lành tỏa hương thơm ngát. Vậy, Phật tánh giúp ta giác ngộ, giúp cho ta gặp lại ta. Phàm tánh giúp cho tim ta mở rộng với sự hiểu biết người, thương người và thấy ta và người là một với đầy đủ cảm quan và giác quan.
24 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 14186)
Ta tu tập để tự giải hơn là tu để quên, vì càng quên, càng tránh né thì càng nhớ thêm rõ nét. Vậy thì tu không phải để đè nén, để làm bộ quên, làm bộ bao dung, làm bộ từ bi hỉ xả. Tu là để biết mình và người, để hành xử đúng khi va chạm mỗi khi gặp việc gì dù vui, buồn, ta cũng không quên ta...
15 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 14862)
Hãy trở về vĩnh viễn với âm thanh của nội tại. Trở về với chính ta, với hơi thở ta trong mỗi giây phút. Trở về với chính ta để ta sống trọn đời sống mà chính ta đã lựa chọn. Một đời sống không ảo tưởng. Một đời sống thật tràn đầy và mạnh mẽ với ý chí đối đầu với mọi khó khăn, mọi màn lớp của vở kịch trong đời sống. Hãy trở về với chính ta để ta sống một đời sống không ảo tưởng.
1,863,880