June 29, 1989
Is there any difference between intuition and true feeling? If yes, does feeling lead to the wrong way? If no, then what happens? How can we distinguish between feeling aroused from intuition and feeling aroused from desire and response of six senses?
Feeling from intuition leads you to peace of mind, quiet mind. It is the deep feeling and that is the end. It does not provoke any body's sensation or desire.
Are we responsible for the people whom we get in touch with?
Yes! That is why we have to choose what we can do and what we cannot, depending on their spiritual level of knowledge, because we may lead them into a wrong way and also ruin our reputation by creating misunderstanding for them as for the people around us. This is one part of our self-control. It also helps us not to go further in our own feeling, which can change anytime from intuitive feeling to sensuous feeling. This can happen very easily, because feelings have no barrier and it is very hard to control without high knowledge, determined will, and strong mind. These feelings can be affected by any kind of love and desire.
People with high knowledge should know where to lead people who get in touch with them. They do not only act to satisfy their feeling and their giving or teaching, and do not leave others in the middle of their way. With higher knowledge, they are more responsible while getting in touch with others.
Do not leave people half of the way or lead them in the puzzle without finding the way to get out of it. If they get into the puzzle, we will get into the puzzle, too. Do not try to be a teacher. Be your own teacher first.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
29-6-89
Có khác biệt lớn lao nào giữa trực giác và cảm giác chân thật? Nếu có, cảm giác đó có dẫn dắt sai đường chăng? Nếu không, việc gì sẽ xảy ra? Làm sao ta có thể phân biệt giữa cảm giác khởi từ trực giác và cảm giác khởi từ tham dục và phản ứng của lục căn?
Cảm giác khởi từ trực giác đưa ta đến tâm bình an, tâm tĩnh lặng. Đó là cảm giác sâu xa và đó là cứu cánh. Nó không khởi động cảm xúc hoặc tham dục của thân xác.
Ta có chịu trách nhiệm đối với người ta tiếp xúc chăng?
Có! Đó là tại sao ta phải chọn lọc điều gì ta có thể làm và điều gì không, tùy theo trình độ tâm linh của kiến thức, bởi vì ta có thể dẫn dắt họ đi sai đường và hủy hoại thanh danh của mình khi tạo sự hiểu lầm nơi họ hoặc những người quanh ta. Đó là một phần của sự tự kiểm bản thân. Nó giúp ta không đi quá xa hơn cảm giác của mình, vốn có thể đổi thay bất cứ lúc nào từ cảm giác trực giác sang cảm giác tham dục. Điều này rất dễ xảy ra, bởi vì cảm giác vốn không có rào ngăn và vốn rất khó kiểm soát nếu không có kiến thức cao, ý chí cương quyết và tâm hùng mạnh. Những cảm giác đó có thể chịu ảnh hưởng của bất cứ tình yêu hay tham dục nào.
Người có kiến thức cao biết được nơi nào dẫn dắt những người tiếp xúc với mình đến. Họ không chỉ làm để đáp ứng cảm giác của họ và việc tặng dữ hay truyền dạy của họ, và cũng không bỏ rơi người khác giữa đường. Với kiến thức cao, họ nhận chịu trách nhiệm nhiều hơn khi tiếp xúc cùng người khác.
Đừng bỏ rơi người khác giữa đường hay dẫn đưa họ vào mê lộ, bởi vì ta cũng sẽ rơi vào mê lộ theo. Đừng cố làm ra vẻ một bậc Thầy. Hãy tự làm Thầy của chính mình trước.
*****
Ghi chú: Một loạt bài có đánh dấu (**) trong các năm 1984, 1992, 1993 tác giả viết bằng Anh văn. Bản Việt văn do Nguyên Văn chuyển ngữ.