4-12-1997
Thứ năm, ngày sinh nhật Tài
Kể từ ngày hôm nay phải có thêm ý chí để sống một đời sống mới. Phải sống đúng với con người và vai trò của mình.
Sự hiếu thảo giúp cho ta một quyết định để bước vào đời sống mới, đời sống với thân khẩu ý mẫu mực toàn vẹn hầu có thể hướng dẫn trước nhất là gia đình mình, sau để có thể phục vụ Phật Pháp hữu hiệu hơn.
Đã đến giai đoạn chấm dứt sự ẩn dật vì vận nước và vận Đạo Phật Giáo Hòa Hảo đã đến hồi triển khai. Hoa Phật Pháp đã đến lúc nở rộ tại Việt Nam sau bao ngàn năm được bắt nguồn từ đầu dãy Hy Mã Lạp Sơn. Những gì thiêng liêng nhất tận cùng đã kết tụ nơi năm non bảy núi Thất Sơn.
Tất cả bão lụt đã cuốn đi bao nghiệp chướng ngàn năm để một Quốc Gia Việt Nam có sứ mạng triển khai Giáo Pháp vi diệu nhằm phục vụ con người đi đến giải thoát.
Người có sứ mạng phải trở về lập quốc và Phật Giáo Hòa Hảo là quốc giáo để giúp quần chúng tu học chuyển tâm sau nhiều năm bị vẩn đục dưới ảnh hưởng của ma vương vô thần ám chướng. Nay đến lúc các ám chướng sẽ bị ánh đại linh quang, tư tưởng hữu thần phá tan đem lại bình minh cho quốc gia Việt Nam.
Người có trách nhiệm đi tiên phong đối đầu với chủ nghĩa vô thần bằng chủ nghĩa tình thương mới hóa giải hận thù.
Các cộng đồng Việt Nam sẽ bị bế tắc tư tưởng không lối thoát vì thù hận, tham vọng, kiêu mạn che mờ tâm trí.
Ánh sáng lòng từ bi của chư Phật sẽ soi rọi hướng dẫn mọi việc làm và sẽ trợ lực cho người có sứ mạng trên con đường lập quốc, khai thông Đạo Pháp tiến tới thu hồi các tâm thức bị quẩn trí trước mọi phân hóa của các xu hướng, tư tưởng, ý thức hệ rối mù của quá khứ Việt Nam triền miên trong chiến tranh tâm thức lẫn ngoại cảnh.
Người dân đau khổ sẽ tỉnh ngộ, thức giấc để chọn con đường mình đi, tôn giáo mình thấy phù hợp. Khi chuyển tâm, họ sẽ có trí, khi có trí họ sẽ biết lựa chọn và sự lựa chọn với trí tuệ sẽ giúp cuộc đời họ thật sự đi đến giải thoát.
Đạo chỉ giúp được con người khi nào họ biết chọn lựa bằng trí tuệ chứ không bằng sự mù quáng nhắm mắt nghe theo. Tránh cho họ mù quáng là phận sự của người hướng dẫn, lãnh đạo tinh thần.
Bất cứ tôn giáo nào, người hướng dẫn nào đưa tín đồ trở nên mù quáng, mê tín đều bị trọng tội. Vậy ta chỉ nên đem hết tâm trí mà làm việc, phụng sự. Nếu người khác làm sai là việc của họ, tội do họ trả. Người mù quáng là do nghiệp lực của họ nặng, không biết tri kiến mà để sự ngu muội che mờ. Ta không thể vì họ mà để cho tâm thức ta trì trệ, luyến lưu, tiếc rẻ, như khi nhảy qua hố sâu, ai gan dạ mạnh mẽ thể xác lẫn tâm thức thì nhảy qua được. Ai nghi ngờ yếu đuối thì phải rớt xuống hố. Ta không vì thế mà phải rớt theo họ.
Ngày nay người thật tâm tu hành chân chánh rất ít vì họ theo thời mà biện luận cho lòng tham của họ, vì thế nên kẻ đắc đạo càng ngày càng ít đi. Người thấy ánh sáng phải làm việc gấp năm gấp mười để bổ khuyết khoảng trống đó thì may ra mới giúp được thế gian.
Với lòng nguyện ước sắt đá, xin gắng sức vượt qua được những khó khăn trên hầu thi hành sứ mạng phục vụ Đạo Pháp.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Mục Kiền Liên Phật
Nam Mô Mục Kiền Liên Pháp
Nam Mô Mục Kiền Liên Tăng