109.- SỐNG TRONG GIẢI THOÁT

13 Tháng Năm 200912:00 SA(Xem: 71242)
109.- SỐNG TRONG GIẢI THOÁT

Làm thế nào để không chán việc đang làm, những người đang tiếp xúc, và đời sống đang sống?

Tất cả đều do sự di động của tâm thức qua lục giác. Những tình cảm, cảm giác biến chuyển là do ảnh hưởng của lục giác vì thế lục giác điều động các cơ năng, lý trí và tâm thức.

Ta phải thức tỉnh, ngộ giác để làm chủ bản thể, điều động ngược lại lục giác và các cơ năng.

Khi ngộ giác ta trở về cái ta sáng trong. Đó là sự thánh thiện. Còn lục giác là sự hiểu biết qua kinh nghiệm làm chủ các cơ năng, xúc giác và cảm giác để điều động tâm thức, tri thức và hành vi của ta.

Khi để sự hiểu biết qua kinh nghiệm làm chủ, ta không phải là ta mà là "cái ta người máy" được tạo ra bởi môi sinh, ô nhiễm của hỉ nộ ái ố, ái tình lục dục, ta sống trong vô minh.

Khi trụ tâm, phá vỡ màng lưới vô minh, ngục tù vô hình đã cột chặt, bao trùm ta bởi thành kiến và định kiến do sự tập tành, học hỏi trong đời sống, ta trở về với thiệt tánh sáng trong. Ta trở về với đại ngộ, hội nhập với sự toàn thiện của vũ trụ, khởi nguồn của mọi khởi nguồn. Ta hội nhập và hòa nhập với vũ trụ, trao đổi, học hỏi sự sáng tạo và sự tiến hóa của nhân loại.

Thích và không thích, thương và ghét việc này hay việc kia, người này hay người khác là vì mình còn bị ảnh hưởng của kinh nghiệm sống. Còn bị điều động bởi Lục Giác Hiện Thực và Lục Giác Của Ảo Giác. Lục giác của ảo giác là lục giác của sự tưởng tượng hay ảo tượng được tạo ra bởi tình cảm, cảm xúc qua kinh nghiệm thật sự không xảy ra, nhưng vẫn ảnh hưởng con người lúc tưởng tượng.

Nếu việc mình làm và người mình gặp không do thích và không thích, thì mình làm và gặp để làm gì?

Mọi việc mình làm và người mình gặp đều do duyên khởi của tiền kiếp và kiếp hiện tại. Khi ta sống trong giác ngộ, mọi việc làm và gặp gỡ sẽ đưa đến thiện duyên vì không tạo ra mục đích và chủ đích cũng như sự hành xử do sự điều khiển của kinh nghiệm, tính toán hay lý trí thiệt hơn, cao thấp. Do đó tránh đổ vỡ và nghiệp quả.

Mọi việc làm và gặp gỡ do sự điều động của Tri Giác Vô Minh sẽ được đưa lên bàn cân ngay phút đầu là thành công hay thất bại, lợi hay lưỡng lợi v.v... vì thế sẽ có sự thất vọng do hy vọng lúc tiên khởi. Có sự vọng động ngay khi có thiện duyên thì thay vì có duyên khởi trong lành đưa đến tốt đẹp, lại biến thành duyên khởi vọng động, có suy tính thiệt hơn, tạo xáo trộn khi khởi đầu và dĩ nhiên đưa đến hậu quả và nghiệp quả xấu.

Mọi hành động, gặp gỡ bất cứ ai, dù quen hay không quen nên được xem như việc làm và việc gặp gỡ lần đầu, không nên có thành kiến mà phải ở trạng thái trong lành, tự nhiên.

Đó mới thật sự là con người sống trong hiện tại, cởi bỏ quá khứ, vị lai, cởi bỏ tiền kiếp và kiếp hiện tại.

Như thế mới thực sự là sống trong giải thoát.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880